Tác phẩm thứ ba trong bộ sưu tập tác phẩm văn học của tôi là một câu chuyện tôi để tâm rất nhiều, nó được viết ra bằng sự thật hữu quan, không ngôn tình bóng loáng với soái ca nhất kiến chung tình, không nữ chính may mắn hay nam phụ si tình. Đây là câu chuyện mà từng câu chữ tôi đã mất hằng đêm để mài giũa viết nên. Câu chuyện đó nói cho tôi biết, nếu một ngày tôi trắng tay không còn gì nữa, thất bại đến mức gục ngã thì tôi vẫn nhớ rằng có một người đã từng mất hết tất cả, bị chúa trời ghẻ lạnh còn có thể đứng lên đó là một điều tuyệt vời biết bao. Bông hoa mọc ra từ đá, chịu sự khắc nghiệt từ tạo hóa, len lỏi giữa những đắng cay để vươn mình nở rộ, đó là điều trân quý nhất.
Lưng chừng giữa cuộc đời phong ba bão táp là một cái tôi cô độc không nơi dựa dẫm, để có thể một tay che cho gia đình yêu thương qua ngày giông bão, bản thân phải học cách đứng dậy sau mỗi thất bại.
Trên thế giới này không có con đường nào không thể đi qua, không có tình yêu nào không thể từ bỏ, không có ước mơ nào không thể đạt được. Chỉ cần bản thân mình không ngừng cố gắng, mọi thứ đều có thể.
Tôi không phải là một nhà văn nổi tiếng nào đó, cũng chẳng đưa được tác phẩm của mình lên kệ sách, tôi chỉ đơn giản là ‘Âu Dương Thế Ninh’, một nhà văn mạng được đọc giả công nhận qua hai tác phẩm ‘Đại Náo phủ đại tướng quân’
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bong-hoa-dep-nhat-no-ro-vi-em/2305423/chuong-1-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.