Lý Trạch Phân ngã bệnh.
Vốn cứ nghĩ chỉ là lao lực, sau khi ngủ 3 ngày thì rất nhanh có thể xuất viện rồi. Ngự y trưởng cũng đã nói chắc như đinh đóng cột như thế với Lý Tổ Ngọc, Lý Tổ Ngọc cũng đã sắp xếp hết để sau khi hai mẹ con xuất viện sẽ được nghỉ ngơi. Ai ngờ Lý Trạch Phân vừa đến phòng bệnh sát vách thăm Thái tử xong, trở về đột nhiên bắt đầu thượng thổ hạ tả, phát sốt.
Lúc Lý Tổ Ngọc về nhà mang ấm đun nước và thay quần áo quay lại, Lý Trạch Phân đang ngồi trong toilet nôn chua. Vì cửa phòng toilet bị khóa trái nên Lý Tổ Ngọc không vào được, chỉ có thể đứng ngoài lo lắng nghe tiếng động đau khổ của cô trong đó. Ngự y bị bà gọi đến chỉ có thể cách một cánh cửa hỏi những câu như “Ngài cảm thấy thế nào”, “Nôn ra thứ màu gì”, nhưng tất nhiên Lý Trạch Phân căn bản không thể thốt ra được lời nào cả.
Lý Tổ Ngọc và bác sĩ đi đi lại lại như kiến bò chảo nóng bên ngoài, lo lắng đến mức định gọi cấm quân tới hỗ trợ phá cửa, nhưng đúng lúc đó ổ khóa đã lạch cạch một tiếng rồi mở ra. Lý Trạch Phân tái nhợt đi ra, bước chân mông lung, ánh mắt choáng váng, nếu không có Lý Tổ Ngọc nhanh tay đỡ cô thì vừa bước ra khỏi cửa cô đã ngã xuống đất mất rồi. Lý Tổ Ngọc vịn lấy cô, cảm thấy người cô đang nóng hầm hập. Độ nóng truyền từ lòng bàn tay đến khi trong lòng bà hốt hoảng, hoàn toàn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bong-hinh-toi-loi/1145180/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.