Tôi rót cho nó ly nước rồi thành thật ngồi xuống, nghiêm túc nghe nó phân tích tại sao bố nó không phải người.
Nó nói: “Bố tao cắn mày rồi chứ gì, trên cổ mày có dấu răng, tao nghĩ hồi đầu khi ông ấy tiếp xúc với mày chỉ vì đói bụng thôi.”
Tôi hỏi lại nó: “Bạn yêu, mày 'ấy ấy' chưa?”
Nó sửng sốt, phút chốc mặt nó đỏ bừng.
"Hầu hết mọi người đều sở thích tìиɧ ɖu͙© riêng." Tôi nghiêm trang nói với nó “Cắn còn bình thường chán.”
“Ông ấy đói! Đấy là hút máu! Không phải sở thích tìиɧ ɖu͙©!” Nó la lên “Mày biết tại sao tao lại kêu mày đeo dây chuyền bạc hay không!? Là để trừ tà! Mày đeo vô thì bố tao sẽ không làm gì được mày nữa.”
Tôi thở dài, nhắc lại cho nó nghe: "Sợi dây chuyền đó mất rồi.”
Nó: “Sao mày còn chưa chịu mua cái mới?"
Tôi rất muốn nói với nó rằng: Mày già đầu rồi, bớt trẻ trâu đi em, suốt ngày cứ ảo tưởng gì đâu không.
Nhưng tôi ngại nói thẳng với nó, nó tự ái dữ lắm, lỡ mà kí©h thí©ɧ nó thì mệt.
Nó nói: “Tao biết bố tao sẽ không làm hại mày, nhưng suy cho cùng thì hai người quá khác biệt.". TruyenHD
Tôi thở dài.
Quá khác biệt nên phải chia tay? Nếu thế thì trên đời này phải thiếu bớt biết bao nhiêu cặp đôi?
Nó nói tiếp: “Với cả tao rất lo ngại về đám người đang uy hϊếp bố tao, bọn chúng không từ thủ đoạn đâu, rất có thể bọn chúng sẽ bắt mày để uy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bong-dung-thanh-ma-nho-cua-thang-ban-phai-lam-sao-day/3433523/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.