Lục Thi Duy vốn sững sờ nhìn ra ngoài một hồi, ánh trăng lạnh lẽo từ ngoài cửa sổ chiếu vào, hạ trên đất luồng trắng bạc, vừa vặn bừng sáng cảnh xuân trong phòng. Lục Thi Duy đối với thói quen không kéo rèm cửa đi ngủ rất chi là hài lòng.
Sau đó nàng với Lạc Vĩ Vĩ lại nhìn nhau một hồi, nàng không thấy rõ vẻ mặt của Lạc Vĩ Vĩ giờ phút này, nhưng nàng rất rõ ràng cảm nhận được ánh mắt Lạc Vĩ Vĩ rõ ràng là rơi vào trên người nàng.
Hai người lẳng lặng nhìn nhau, có loại ảo giác gan dạ cùng hoảng hốt.
Lạc Vĩ Vĩ lẳng lặng đứng ở cửa ra vào, nhìn chằm chằm vào Lục Thi Duy cả buổi, lời ra đến khóe miệng cứ thế không nói nên lời. Cô đỡ khuông cửa nghĩ nửa ngày, mình tới phòng cậu ta làm gì? Mình muốn nói với cậu ta cái gì?
"Lạc Vĩ Vĩ..." Một hồi lâu, là Lục Thi Duy mở miệng trước rồi, "Hôm nay là sinh nhật của tôi, cậu còn thiếu tôi một câu sinh nhật vui vẻ." Nàng nghĩ dù sao Lạc Vĩ Vĩ uống rượu say, hiện tại nói cái gì đều quên mất.
"À đúng rồi, sinh nhật vui vẻ." Lạc Vĩ Vĩ thuận theo mà nói.
Rất nhiều năm chưa nhận được lời chúc mừng, hôm nay nghe được lại cảm thấy là lạ, cái loại cảm giác quen thuộc lại lạ lẫm này bỗng nhiên làm người ta không biết làm sao. Nàng im lặng một chốc mới mở miệng nói: "Cảm ơn."
Lạc Vĩ Vĩ còn nói: "Hôm nay thật sự bận quá, cũng không tặng quà gì cho cậu."
"Không cần, sau này hãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bong-dung-muon-yeu-nguoi/1757844/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.