Ngày hôm sau thời tiết cực kỳ tốt, trải qua một đêm mưa, khắp nơi đều tràn đầy sức sống.
Lạc Vĩ Vĩ ngủ đến giữa trưa 12 giờ mới thức dậy, không bị ảnh hưởng bởi ngoại vật chút nào.
Cô chậm chạm ngồi trên giường vài giây, sau đó mới lề mà lề mề bước xuống đi rửa mặt, đánh răng được một nửa thì nhớ tới tối hôm qua Lục Thi Duy gọi cô một cuộc điện thoại. Kỳ quái là Lục Thi Duy phát điên hay sao mà muốn cô hát cho nghe đây?
Lúc nhận được điện thoại của Lục Thi Duy, kỳ thật cô đang tham gia họp lớp với bạn học thời phổ thông. Họp lớp hàng năm cũng phải tổ chức mấy lần rồi, Lục Thi Duy chưa từng tham gia, nhưng Lạc Vĩ Vĩ lại không bỏ sót lần nào. Cô luôn hoài niệm thời phổ thông, mặc dù có phần không nhớ rõ cho lắm. Nhưng cô cảm thấy, con người mà, một khi bước vào xã hội, mới phát hiện ra cảm tình thời đi học mới thật sự sạch sẽ, thuần khiết.
Sau khi rửa mặt sạch sẽ, cô đi tới gương trang điểm, mặc dù chỉ là đến nhà Lục Thi Duy ăn cơm mà thôi, cũng phải ăn mặc thật xinh đẹp mới được, ít nhất —— muốn đem Lục Thi Duy ném xuống dưới.
Đợi đến lúc cô bước ra khỏi nhà, đã ba giờ chiều, cô lúc này mới nhớ tới đói bụng, mà một khi nhớ tới điểm này, cảm giác đói khát lập tức chiếm lĩnh toàn bộ suy nghĩ của cô, vì vậy ở trên đường, cô một mực mãnh liệt giẫm chân ga.
Thời điểm sắp đến nhà Lục Thi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bong-dung-muon-yeu-nguoi/159908/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.