Nghe mấy câu nói này, Chu Phi Phi thả lỏng ra được một chút. Cô cười khúc khích:
- Sến quá à!
Tề Đức Hạo cũng cười theo. Bầu không khí được giãn ra một cách rất thoải mái.
Sau này anh sẽ sến nhiều hơn nữa để em bớt mấy cái suy nghĩ lung tung lại!Ai kêu anh vừa đẹp trai vừa giỏi chứ! Không chỉ mỗi em, mà bất kì cô gái nào cũng sẽ vậy thôi!Anh được như ngày hôm nay cũng nhờ có em mà. Không ai có thể thay thế được người đã cùng anh chăm chỉ học tập những năm tháng tuổi trẻ, còn cổ vũ anh rất nhiều trên con đường sự nghiệp nữa!Trời đêm mang theo chút không khí lạnh. Chu Phi Phi kéo Tề Đức Hạo đứng dậy:
- Thôi, mình vào nhà nói chuyện tiếp cho ấm.
Anh phủi mấy hạt bụi trên quần rồi lắc đầu:
- Không được đâu, có bố mẹ em trong nhà mà. Cũng khuya rồi. Anh về đây, có gì xíu anh gọi điện thoại cho.
Dù không muốn nhưng Chu Phi Phi đành miền cưỡng vầy tay:
- Vậy... anh đi về cẩn thận nha. Đến nhà nhớ gọi cho em đó!
Tề Đức Hạo nghĩ gì đó trong đầu. Anh chưa đi được vài bước đã quay lại nhìn Phi Phi:
- Mà em có thấy thiếu thiếu gì không?
Cô đang định đóng cửa, thấy Tề Đức Hạo quay lại thì thắc mắc:
Dạ? Thiếu gì cơ?E hèm...Anh lấy ngón cái chỉ vào má mình. Gương mặt ngượng ngùng trông khá là đáng yêu. Chu Phi Phi hiểu ra liền cười tủm tỉm bước tới:
Cũng may cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bong-da-vao-ro-anh-do-em-chua-/3722622/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.