Mấy hôm nay ở nhà thi đấu mỗi buổi chiều chỉ có mặt những thành viên sẽ tham gia cuộc thi tỉnh. Còn các học sinh khác đều hạn chế đến đây. Sự vắng mặt của Tề Đức Hạo làm Chu Phi Phi nhớ anh quá trời quá đất. Trên trường không có cớ để tìm gặp, mà ra sân bóng rổ cũng chẳng thấy đâu. Còn chưa hỏi người ta về nụ hôn đột ngột kia nữa.
"Được rồi! Tạm nghỉ mấy phút đi các em!"
Sau khi thầy ra hiệu hết 1 hiệp, Chu Phi Phi mồ hôi nhễ nhại chạy vào trong tu chai nước lớn. Lúc ngửa cổ, cô vô tình để lọt vào mắt hình ảnh một cô gái mặc đồng phục cùng trường ngồi trên góc khán đài. Đó là người yêu của Sơn Thần, cái người mà nổi tiếng dịu dàng, lúc nào cũng đứng phía sau Sơn Thần cổ vũ anh.
Thấy nhau nhiều lần rồi mà chưa chào nhau câu nào, Chu Phi Phi liền chạy lên khán đài, ngồi kế bên cô gái ấy:
- Hello! Bà là Phó Thư Di đúng không?
- À... ừm... chào bà...
Phó Thư Di hướng nội, mà giọng cũng ngọt nữa. Chu Phi Phi nghe một phát là thích liền.
- Bà có muốn thử chơi bóng rổ không? Mai mốt đến đây cứ xuống sân tui chỉ cho!
- Thôi được rồi, tui chỉ ngồi xem Sơn Thần thôi à.
Nói đến đây Thư Di ngập ngừng:
- Bà... bà chung đội với ảnh, bà thấy anh Sơn Thần chơi có ổn không? Tui không biết gì về bóng rổ nên...
Chu Phi Phi phẩy phẩy cái tay rồi cười toe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bong-da-vao-ro-anh-do-em-chua-/3651142/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.