Trời thu hình như luôn cao xa và xanh thẳm, những áng mây bồng bềnh nhè nhẹtrôi, những làn gió hiu hiu thổi. Thảm cỏ trong hoa viên biệt thự nhà họ Âu lúc nào cũng xanh mướt, xa xa có mấy cây phong đang đỏ rực mùa thaylá, những chiếc lá đỏ say sưa đong đưa xào xạc dưới ánh mặt trời vàng.
Những bọt nhỏ li ti nổi lên trong chiếc nổi đất, sôi lục cục lục cục, mộtchiếc rá chốc chốc lại được dùng hớt bỏ những bọt nổi lăn tăn màu trắng.
“Thiếu phu nhân, cô đi nghỉ đi, những việc nhỏ nhặt này giao cho em làm đượcrồi.” Cô hầu bếp nói một cách không yên lòng, cố đỡ lấy chiếc giá trêntay Doãn Hạ Mạt.
“Thôi không cần đâu, cũng xong bây giờ.” Doãn Hạ Mạt khẽ nói rồi vặn lửa nhỏxuống một chút, những bọt nhỏ li ti vẫn tiếp tục nổi lên, nồi canh đãthơm lừng. “Em đi xem xem đầu bếp Lưu chuẩn bị những món khác đến đâurồi, nhớ là nhất định phải nhạt, không được nêm gia vị mặn quá.”
“Vâng, thưa thiếu phu nhân.”
Cô hầu bếp nhẹ nhàng lui ra ngoài.
Một lát sau, Doãn Hạ Mạt đã tắt lửa, đậy nắp chiếc nồi đấy lại để giữ ấm.Ngẩng đầu lên, xuyên qua tấm kính cửa sổ phòng bếp, Hạ Mạt nhìn thấy hai bóng người dưới gốc cây phong trong vườn hoa đằng xa kia.
Trong cảnh ngày thu.
Hai bóng dáng đó trông thật tư lự. Cô lặng lẽ đứng nhìn họ, khóe miếng từtừ nhoẻn một nụ cười. Thời gian trôi qua thật nhanh, chả mấy mà Âu Thầnvà Tiểu Trừng đã xuất viện gần một tháng rồi.
Ngày ngày chăm sóc họ từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bong-bong-mua-he-3-ao-cuoi/103785/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.