Thạch động yên lặng rất lâu, Thẩm Ly bỗng như nghĩ ra điều gì đó: "Lúc nãyquên mất, cùng rơi xuống với chúng ta chẳng phải còn có một hắc y nhân
thủ hạ của Phủ Sinh sao? Hắn đâu rồi?"
Hành Chỉ ngẩn ra, lắc đầu cười nói; "Thẩm Ly, dù ta sống lâu như vậy nhưngcũng chỉ gặp được một nữ nhân như nàng thôi, sau khi làm chuyện đó xonglại có thể lập tức trở mặt bàn ngay chính sự, thật chẳng hồ đồ chútnào." Giọng điệu đùa cợt nửa như buồn cười nửa như bất lực của hắn khiến Thẩm Ly mất tự nhiên ho húng hắng, Hành Chỉ ngắm nàng một lúc, thôikhông cười nửa, nghiêm sắc mặt: "Lúc kẻ ấy rơi xuống đã tan biến ngay.Giống như sức lực tiêu hao hết nên hồn phi phách tán." Nhớ lại tình cảnh lúc đó, Hành Chỉ khẽ nhíu mày, "Cảnh tượng như vậy lại khiến ta khôngkhỏi nhớ đến chuyện
xưa."
Chuyện xưa nào mà có thể khiến Hành Chỉ nhíu mày, Thẩm Ly hiếu kỳ quan sáthắn, Hành Chỉ ngước lên, ánh mắt hai người giao nhau, đáy mắt ẩn giấumột cảm xúc gì đó, hắn suy nghĩ một lúc rồi nói: "Chuyện yêu thú làmloạn Ma
giới năm xưa chắc nàng biết chứ."
Ngàn năm trước yêu thú họa loạn Ma giới, thần Hành Chỉ khai phá Khư ThiênUyên, phong ấn tất cả vào trong, Thẩm Ly đương nhiên biết chuyện này.Nàng yên lặng gật đầu.
Hành Chỉ khẽ cong môi: "Chỉ e là nàng không biết hết tất cả. Mấy ngàn yêuthú xuất hiện ở Ma giới, nhưng chúng không phải tự dưng xuất hiện, chúng do Ma quân đời trước Lục Minh dùng cấm thuật luyện thành. Lúc đó LụcMinh bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bon-vuong-o-day/1265151/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.