Gió lạnh rít gào, một cánh cửa đá lớn sừng sững giữa sơn cốc, chắn toàn bộđường lên núi, rất nhiều người đang chờ trước cửa, có người nhắm mắtdưỡng thần, có người tụm năm tụm ba trò chuyện.
"Lạnh không?"
"Ngài thấy sao?" Thẩm Ly cởi áo khoác lông hồ Hành Chỉ mặc cho mình, đặt
vào lòng Hành Chỉ, "Ngài tự khoác đi. Ta cảm thấy nhiệt độ vừa đẹp!"
Lời này của Thẩm Ly thu hút rất nhiều ánh mắt của những người bên cạnh.Người lên Đại tuyết sơn này mua bán, ai mà không có chút tu vi, có yêuquái bá chủ một phương, có cao thủ trong môn phái tu tiên, thân thể họđều mạnh hơn người thường cả trăm lần, nhưng giá lạnh nơi đây không nhưnhững nơi khác, trong gió tuyết còn có vài phần pháp lực, cắm vào tậnxương tủy, cho dù là pháp chướng cũng không chống được, nếu ở nơi này mà không dùng ngoại vật để tránh lạnh thì đích thực là quá nổi bật.
Hành Chỉ cầm áo lông không khách sáo khoác lên người mình, Thẩm Ly phải chờđợi nên có chút bực bội, nhìn cánh cửa lớn phía trước hỏi: "Chẳng phảinói trời tối sẽ mở cửa sao? Mặt trời xuống núi không biết đã bao lâu,sao
còn chưa cho vào?"
Hành Chỉ nhìn sắc trời: "Chắc là chủ nhân quên rồi!"
Vừa dứt lời, đèn đuốc trên cửa tự động sáng lên, cửa đã "cách" một tiếng
mở ra, bên trong có bậc thang hướng lên, đuốc hai bên đường đã được đốtsáng, dòng người từ từ đi vào trong. Đường núi dài nhìn mãi không thấyđích, Thẩm Ly cau mày: "Kim xà yêu của Tuyết sơn này có lai lịch thế nào mà làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bon-vuong-o-day/1265146/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.