Hôm sau.
Mới sáng sớm, trong Ma cung đã có người đến gọi Thẩm Ly đi.
Trong Nghịsự điện, Ma quân đang ngồi ở trên, Mặc Phương đứng một bên, còn có mấyquân sĩ đứng bên kia, thấy Thẩm Ly vào điện, Ma quân vẫy tay cho cácquân sĩ lui ra rồi lên tiếng nói: “Tối qua Phất Dung quân đã thông quaMa giới chạy đến Nhân giới rồi.”
Thẩm Ly ngẩn ra, Mặc Phương bên kia lập tức cúi đầu quỳ xuống, giọng khẽ trầm: “Đềulà lỗi của Mặc Phương. Mặc Phương nguyện gánh toàn bộ trách nhiệm, saukhi tìm Phất Dung tiên quân trở về sẽ chịu mọi trừng phạt.”
“Sao độtnhiên…” Thẩm Ly nhìn Mặc Phương, chưa phản ứng lại được mà ngơ ngác nói, “Ngươi đánh hắn sao?” Thẩm Ly chỉ tùy tiện hỏi, không ngờ Mặc Phươngthật sự gật đầu, nặng nề nói: “Tối qua uống hơi nhiều.” Hắn đau đầu bấtlực bóp bóp mi tâm, “Trong lúc không chú ý đã… đạp ngài ấy…”
Thẩm Ly nhìn khinh giáp còn chưa thay của Mặc Phương, thiết nghĩ chắc hôm qua đếngiờ vẫn chưa cởi ra, dưới chân hắn là đôi giày đặc chế bằng thép đen cóthể đối phó với tất cả hoàn cảnh ác liệt, tính công kích rất mạnh. Trong đầu Thẩm Ly xoẹt qua hình ảnh thân hình da mỏng thịt mềm của Phất Dungquân, bỗng cảm thấy một cước này của Mặc Phương đã cho tên Tiên quânlông bông kia một bài học thích đáng.
“Đánh thìđánh thôi!” Thẩm Ly khinh bỉ nói, “Hắn còn nhỏ lắm sao, bị đánh là chạymất, tưởng có thể uy hiếp được ai à? Hơn nữa Nhân giới cũng đâu có yêuma quỷ quái gì, không hại chết được hắn đâu, kệ hắn đi!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bon-vuong-o-day/1265116/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.