Tần Thư Hoài chợt phản ứng lại, mặt đỏ bừng lên, cầm khăn hốt hoảng lui ra ngoài, hoảng loạn nói: “Thật xin lỗi! Thật xin lỗi!”
Hắn lui lại đến giữa phòng, cầm khăn, nghe tiếng nước bên trong.
Tần Bồng cũng không tắm nổi nữa, đứng dậy rồi mặc y phục.
Tần Thư Hoài ngồi ở bên cạnh bàn, một tay cầm khăn, một tay châm trà cho chính mình.
Nhưng hình ảnh mới vừa nhìn thấy lại tràn ngập trong đầu không thể nào tiêu tan nổi nữa.
Hắn lại không phải chưa từng thấy qua.
Nếu là chưa từng ăn qua thịt, vẫn luôn như thế thì cũng không có gì.
Từng ăn qua thịt, bị cắt ngang, lại vẫn luôn treo trước mặt, đó chính là tra tấn.
Tuy vậy hắn lại không dám liều lĩnh, lần trước hắn hôn Tần Bồng, sau khi tách ra, rõ ràng là Tần Bồng bị doạ rồi, hắn cảm thấy không thể lại liều lĩnh như thế, vì vậy nên chịu giày vò.
Tần Bồng tắm rồi đi ra, xoa tóc nói: “Sao ngươi lại tới đây?”
Tần Thư Hoài ngơ ngác ngẩng đầu, vừa nhìn thấy mặt Tần Bồng, nhiệt độ mới vừa giảm xuống lại tăng lên, hắn lập tức xoay mặt đi, vốn dĩ tràn đầy tức giận, nhìn thấy nàng lại tiêu tan mất, ra vẻ bình tĩnh nói: “Nghe nói ngươi đến đây nên ta liền tới.”
Tần Bồng nhíu mày, có chút bất mãn: “Ta tới có lý do của ta, ngươi đi theo ta, vậy trong triều làm sao chứ?”
“Không loạn được.”
Nghe xong lời này, Tần Thư Hoài có chút bực bội, hắn ngẩng đầu lên, nhìn Tần Bồng nói: “Nhưng mà nàng đó, có chuyện gì thì nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bon-lan-ga/1002875/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.