Tần Bồng ra roi thúc ngựa chạy tới Giang Châu, lúc này Giang Châu đang chuẩn bị chiến tranh. Tần Bồng cho người liên hệ trực tiếp với phó tướng của Vệ Diễn là Vệ Thuần, rồi sau đó âm thầm lẻn vào Từ Thành.
Từ Thành là tuyến đầu của Giang Châu, Tần Bồng theo sự dẫn đường của Vệ Thuần, sau khi vào phủ đệ của Vệ Diễn, chạy thẳng vào phòng hắn.
“Tình hình của tiểu thúc hiện tại như thế nào?”
Tần Bồng vội vàng hỏi, Vệ Thuần nặng nề nói: “Tướng quân trúng hai mũi tên, trong đó một mũi tên trúng phổi. Hiện tại sốt cao, đang dưỡng thương.”
Tần Bồng nhíu mày, nhanh chóng bước vào phòng.
Trong phòng, nha hoàn bận rộn đắp khăn ướt để hạ nhiệt cho Vệ Diễn, đại phu ở một bên chữa trị. Tần Bồng đi đến bên cạnh Vệ Diễn. Hiện giờ hắn vẫn hôn mê, sốt cao, còn nói mớ nữa, cũng không biết là đang nói cái gì. Đại phu đang châm kim cho hắn, Tần Bồng nhìn Vệ Diễn hồi lâu, cuối cùng đại phu cũng châm xong. Tần Bồng tiến lên, cẩn thận nói: “Đại phu, tình huống của tướng quân như thế nào?”
“Thương thế của vương gia… Khó mà nói.” Đại phu ở biên cảnh không giống với đại phu ở trong cung. Ở trong cung cho dù chuyện lớn cũng thành nhỏ, chuyện nhỏ lại thành chuyện lớn. Còn đại phu ở biên cảnh, như thế nào thì chính là như thế đó.
Điểm này Tần Bồng cũng biết. Bắc Yến trọng võ, tuy rằng mấy năm nay học được nhiều thứ của Nam Tề, nhưng trong xương cốt vẫn là một quốc gia cưỡi trên lưng ngựa lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bon-lan-ga/1002874/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.