Tiếng vang lớn khiến cho Bạch Chỉ hoảng sợ: “Người làm sao vậy?”
“Không… không có gì.”
Tần Bồng nhặt lược lên, bình tĩnh mình hết mức có thể.
Bạch Chỉ thích Triệu Ngọc…
Vậy mà Bạch Chỉ thích Triệu Ngọc nhỏ hơn nàng 3 tuổi!
Đây là chuyện xảy ra khi nào, Triệu Ngọc có thái độ gì?
“Ngươi… hắn… hắn thích ngươi không?”
Tần Bồng nghẹn nửa ngày, cuối cùng mới nghẹn ngào nói, Bạch Chỉ cười cười, đi đến sau lưng Tần Bồng, nàng ấy lấy chiếc lược trong tay nàng, chải đầu cho nàng: “Tâm tư của điện hạ, sao ta có thể suy đoán?”
“Hắn biết ngươi thích hắn không?”
Trong lòng Tần Bồng rất phức tạp, tỷ muội của mình lại thích đệ đệ của mình, mà bản thân chết ba lần mới biết tin tức này, đây là loại trải nghiệm gì vậy?
Bạch Chỉ mấp máy môi, cười, khóe miệng cười mang theo chút chua xót: “Điện hạ… có lẽ biết? Chỉ là chắc không để trong lòng.”
“Ngoại trừ Công chúa, điện hạ chưa bao giờ để ai trong lòng.”
Tần Bồng nghe Bạch Chỉ nói xong, nghĩ lại Triệu Ngọc năm đó.
Trong trí nhớ của nàng Triệu Ngọc luôn là đứa trẻ ngoan ngoãn, gặp ai cũng cười tủm tỉm.
Triệu Ngọc thừa hưởng nét đẹp của mẫu thân bọn họ, một nam tử lớn lên lại có chút yêu khí, đặc biệt là nốt ruồi ở khóe mắt, càng khiến cho hắn mang theo nét quyến rũ.
Không lộ vẻ niên thiếu, khi hơi trưởng thành, lông mày nở ra, cảm thấy có chút nữ tính.
Năm đó Tần Bồng rất lo lắng, sợ trông hắn không được nam tính, nên đã bảo Tần Thư Hoài dạy Triệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bon-lan-ga/1002866/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.