Tần Bồng nghe xong lời này, trong lòng lộp bộp một chút.
“Ngươi…” Nàng nuốt nước miếng: “Ngươi có ý gì?”
“Ta có thể vì nàng trả giá tất cả, Tần Bồng.”
Tần Thư Hoài cười khổ: “Nếu nàng 16 tuổi, nàng sẽ yêu ta, đúng không?”
Nhưng mà trên thực tế, cho dù nàng 16 tuổi nàng cũng không yêu hắn.
Nàng không tin hắn có thể trả giá tất cả vì nàng, nàng vẫn luôn hy vọng có một người như vậy, nhưng người này ở bên nàng, nàng lại chưa bao giờ tin.
Điều này trước kia Tần Thư Hoài không tin, nhưng mà bây giờ không thể không tin.
Năm đó lúc nàng gào rống: “Tần Thư Hoài ta chưa từng yêu ngươi”, hắn cho rằng nàng sợ hắn không hạ thủ được, sợ hắn đau lòng.
Cho đến tận hôm nay, khi nàng chẳng sợ vì quyền lực cũng không từ bỏ Liễu Thư Ngạn, Tần Thư Hoài đột nhiên hiểu, năm đó Triệu Bồng có thể gả cho Phong Tranh vì quyền thế, bỏ rơi mình, thật sự do không đủ yêu hắn.
Tần Bồng thở phào nhẹ nhõm trong lòng, nàng lắc đầu.
“16 tuổi.” Nàng quay đầu nghĩ: “Trong lòng ta, có lẽ ngươi cũng chỉ là một người rất tốt.”
Sau khi nói xong, Tần Bồng cũng không hề chậm trễ, kéo Lục Hữu nhảy khỏi sân.
Giang Xuân tiến lên, cúi đầu nói: “Vương gia, dao găm này…”
“Thứ Lục Hữu chôn khẳng định không phải dao găm.”
Tần Thư Hoài vuốt ve con dao găm trong tay áo.
Hắn để ý động tác Tần Bồng đổi đồ vật, cho dù không để ý thì trên con dao găm vẫn còn mang theo độ ấm, rõ ràng vừa được bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bon-lan-ga/1002865/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.