Mới sáng sớm, Vân Hải thôn đã nhộn nhịp cả lên. Theo thói quen Người cũng dậy sớm, đi ra ngoài vươn vai, khởi động thân thể.
_Muội dậy rồi sao?
_Huynh dậy sớm thế. À mà, sao hôm nay có vẻ mọi người đều dậy rất sớm vậy?
_Hôm nay là ngày lễ Thượng Phúc.
_Ngày lễ Thượng Phúc?
Tiểu Bát từ trong bước ra.
_Mười năm trước vào ngày này có một gia đình họ Kha dựng nên Vân Hải thôn đã cứu những người không nơi ở đến đây cùng sinh sống. Nhưng không may lại vào ngày này 2 năm sau thì nhà của gia đình này bị cháy không ai thoát khỏi. Cho nên cả thôn cùng lấy ngày này làm ngày tưởng nhớ gia đình đó và cầu phúc cho người đã ra đi và người ở lại. ( Tiểu Bát)
_Thì ra là vậy. Nhưng cầu phúc ở đâu?
_Lát muội đưa tỷ đi.
Người vào trong sửa soạn đồ rồi cùng nhau ăn sáng. Sau khi xong, Tiểu Bát đưa Người đi.
Đến chỗ cầu phúc.
_Đến rồi đây.(Tiểu Bát)
_Niệm Phúc?
_Đúng vậy. Vì nhờ có gia đình này nên mọi người mới được như vậy, cho nên mọi người đặt là Niệm Phúc.
_À.
_Vào thôi. (Tiểu Bát kéo tay Người vào)
Người cùng Tiểu Bát cầu phúc xong đi về. Lúc về thì thấy Minh Phong nấu rất nhiều bánh.
_Sao huynh lại nấu nhiều bánh vậy làm gì?
_Để mang cho mọi người.
_Ngày lễ này còn có cả việc này à.
_Không có, chỉ là ta muốn làm thôi.
_Ò.
Cũng gần trưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bon-cung-da-tro-lai/2796058/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.