Đến chiều, Người ngồi đọc sách bên cửa sổ. Bán Hạ từ ngoài đi vào.
_Nương nương, Hoàng thượng đã hạ chỉ đẩy Hoàn tần vào lãnh cung rồi.
_Cái gì? (Người bỏ quyển sách xuống, đứng dậy lên) Đến Trường Nghi điện.
_Vâng.
Người dẫn theo Bán Hạ tới Trường Nghi điện. Đến nửa đường gặp Hoàng thượng.
_Nàng đang vội đi đâu vậy?
_Tới Trường Nghi điện.
_Trẫm đã hạ chỉ đày Hoàn tần vào lãnh cung rồi, nàng không cần lo.
Người có vẻ tức giận, không nói thêm nữa đi thẳng tới Trường Nghi điện. Hoàng thượng cũng đi theo sau.
Tới Trường Nghi điện, gặp họ ở ngoài sân.
_Tham kiến Hoàng Hậu nương nương. ( mấy tên đến đưa Hoàn tần vào lãnh cung)
_Cô tới đây làm gì? Tới cười nhạo ta sao?
_Bổn cung tới tiễn cô.
_Hahaa. Tiễn ta? Ta không cần cô phải tới tiễn ta. Hơn nữa không phải cô rất ghét ta sao.
_Bổn cung ghét cô vì cái tính kiêu căng của cô.
Cô ta nhìn Người một lát rồi không nói gì đi qua mặt Người. Ra khỏi Trường Nghi điện gặp ngay Hoàng thượng đang đến đó.
_Hoàng thượng, thần thiếp thật sự là bị oan. Người không tin thần thiếp sao?
Hoàng thượng không nói gì.
_Vậy thần thiếp hỏi Người, Người có từng thích thần thiếp không? Cho dù là một chút.
_Trẫm.... ( Hoàng thượng nhìn về phía Người)... chưa từng thích nàng.
_Haha. Chưa từng thích?
Cô ta bước đi được hai ba bước rồi dừng lại quay người lại nhìn Hoàng thượng. Lúc này nước mắt cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bon-cung-da-tro-lai/2796041/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.