Tháng ba tới hệt như tiếng chuông báo thức đúng giờ vang lên, Đại úy Milston thêm tên của Chuck vào lịch trực, nghĩa là giờ đây vị Trung sĩ Không quân này sẽ phải làm nhiệm vụ tuần tra, thức dậy lúc sáu giờ, cất cánh trước lúc bảy giờ và tuần tra bờ biển phía đông nam. Chuck không có máy bay cá nhân, mỗi lần làm nhiệm vụ đều mượn "đôi cánh" của Louis – máy bay tiêm kích Spitfire II mang số hiệu DWRX được bảo dưỡng vô cùng tốt. Có một mảnh kim loại nhỏ treo ở gương chiếu hậu, Chuck không biết nó là gì, càng không có ý định hỏi. Những cuộc trò chuyện giữa Louis và hắn giờ chỉ giới hạn ở "chào buổi sáng" và "tạm biệt". Không ai nhắc lại chuyện ở nghĩa trang đêm trăng tròn nữa. Kể từ hôm ấy, Thiếu úy đối xử với hắn vô cùng khách khí – có lẽ là hơi quá khách khí, dựng lên những phép tắc không cần thiết giữa hai người như một cái kìm sắt, khiến cho Chuck không có cơ hội tiến lại gần nửa bước.
Các nhiệm vụ tuần tra hầu như đều không có gì bất thường, có thể tổng kết qua loa trong nhật ký tuần tra là: "không có gì xảy ra". Nếu vô tình gặp phải máy bay trinh sát của Đức, nội dung trên bảng ghi chép sẽ đổi thành: "chạm trán với máy bay trinh sát của địch, không có gì xảy ra" hoặc "đuổi theo máy bay trinh sát, địch nhanh chóng rời đi", tùy vào tâm trạng hôm ấy và độ cao bay của máy bay trinh sát.
Vốn dĩ Không quân Hoàng gia còn chịu trách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bombers-moon/2824667/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.