"Không được." Louis kết luận vô cùng nhanh gọn sau khi nghe Chuck phân tích.
Chuck tựa lưng vào chiếc ghế ọp ẹp, trông như một con chó nhỏ vừa bị đá một cách vô cớ. Căn phòng chật chội này quả nhiên không đủ chỗ cho hai người; bàn làm việc, ghế tựa cùng với tên người Mỹ to lớn đã chiếm tới gần chín mươi phần trăm không gian. Louis ngồi bên mép giường, khoác chiếc áo len cũ ngoài chiếc áo sơ mi, hôm nay không phải ngày trực của anh, vậy nên Thiếu úy trông như đã chuẩn bị sẵn sàng để trốn ở đây cả buổi. Trên bàn có tách trà và cuốn tiểu thuyết tiếng Pháp đang mở, dùng một tờ ghi chép 414¹ đã rách làm dấu trang.
"Tôi không hiểu sao anh lại ghét hành động ban ngày như vậy."
"Tôi không ghét hành động ban ngày, tôi ghét việc các phi công phải chết vô nghĩa – Trung sĩ, xin hãy đặt bút của tôi về chỗ cũ."
Chuck giả vờ không nghe thấy, tiếp tục nghịch, xoay chiếc bút vòng vòng giữa ngón trỏ và ngón giữa: "Nếu kế hoạch của tôi thành công, sẽ không có ai phải chết cả."
"Tôi không thích từ "nếu"."
"Vậy thì anh sẽ không thắng được."
"Đối với tôi, mạo hiểm không đáng cũng sẽ không thắng được."
Trên bàn làm việc còn có một khung ảnh be bé bằng gỗ, không to bằng lòng bàn tay, kỳ lạ là nó lại hướng về phía cửa sổ. Chuck đặt bút xuống, quay khung ảnh vào trong, qua mặt kính trong thấy một bức ảnh đen trắng có dấu hiệu từng bị xé. Trong ảnh là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bombers-moon/2824665/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.