Ngoài cửa.
Cố Diễm vẫn còn đang ấn chuông cửa, Khâu Lê vẫn không có phản ứng gì.
Cố Diễm nhìn chiếc nhẫn trong tay, vài giây sau, lại bắt đầu soạn một tin nhắn: 【 em không muốn gả cho anh hả? Em không mở cửa thì anh phải cầu hôn thế nào đây? 】
Nhìn xong, anh nhấn gửi.
Hai phút sau, Khâu Lê trả lời lại: 【 em sẽ không mắc mưu. 】
Cố Diễm xem xong: "..."
Ngón tay anh đang vuốt ve màn hình, đang nghĩ ngợi nên trả lời như thế nào.
Đột nhiên, cửa mở ra.
Cố Diễm còn chưa có phản ứng lại đây, Khâu Lê liền bổ nhào vào trong lồng ngực của Cố Diễm, thiếu chút nữa là anh không đứng vững, lui về phía sau mấy bước.
Khâu Lê dùng sức ôm lấy eo Cố Diễm, chôn mặt ở trong lồng ngực anh, sau một hồi nhỏ giọng nói: "Em đang nằm mơ phải không?"
Trước kia cô mơ thấy anh, chỉ có một lần.
Mơ thấy anh ôm cô, lúc cô muốn nói chuyện, liền tỉnh mộng.
Mở mắt ra, bên người trống rỗng.
Mỗi lần nghĩ đến cảnh trong mơ quá mức chân thật kia, tim cô liền phát đau.
Cố Diễm cất điện thoại, ôm lấy cô.
Cúi đầu cắn cổ cô một cái, Khâu Lê đau tê một tiếng, anh nói: "Thanh tỉnh không?"
Khâu Lê vẫn không ngẩng đầu, "Quá nhanh."
Có chút không chân thật.
Lúc trước cô chỉ nghĩ, yêu nhau với anh một thời gian là được, không uổng công cả đời này cô yêu anh.
Lúc này chỉ mới ở bên nhau mấy ngày, anh lại công khai với mọi người, còn cầu hôn vào ngày sinh nhật hôm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-vi-vua-luc-gap-duoc-em/910027/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.