*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau khi tan họp, Cố Diễm trở lại văn phòng.
Miêu Thanh cũng đi sang.
Cố Diễm bắt đầu xử lý văn kiện chồng chất mấy ngày nay, Miêu Thanh kéo ghế dựa ra ngồi xuống đối diện với Cố Diễm, không vững vàng nói, "Cố Diễm, tớ muốn biết cậu đang nghĩ thế nào?"
Lại nói thêm câu: "Về trò chơi "phụ tử liên minh"."
Cố Diễm vẫn cúi đầu lật văn kiện xem.
"Vừa rồi tớ nhớ rõ là tớ nói bằng tiếng phổ thông."
Miêu Thanh: "..."
Câu hợp tác vui vẻ kia?
Miêu Thanh híp híp mắt, cố gắng ngăn chặn cảm xúc của chính mình.
Trước kia cô cường thế như thế nào cũng sẽ không phẫn nộ như vậy.
Nhưng hôm nay cô không có lý do mà phát hỏa với cậu ta.
Miêu Thanh hạ giọng, tận lực hòa hoãn mà nói chuyện.
Cô nói: "Tớ hiểu được nhưng tớ cũng không rõ, Dương Soái xử trí việc này theo cảm tính, sao cậu liền cho phép cậu ấy? Trò chơi thôi mà, thế nhưng lại còn muốn đăng ký bằng danh tính thật, nói không chừng công bố mấy tháng mà chỉ có mấy người chơi, chúng ta phải hao phí một lượng nhân tài lớn để tiếp tục phát triển game này."
Hình thức của loại trò chơi này có khả năng là tiêu tiền ném đá qua sông quá lớn.
Đều là vô dụng.
Cố Diễm: "Chỉ cần có một cặp ba con trai chơi, liền đáng giá."
Miêu Thanh: "..."
Thật là không chữa được.
Cô tận tình khuyên bảo: "Cố Diễm, chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-vi-vua-luc-gap-duoc-em/910026/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.