Cố Diễm nắm chặt then cửa nhìn qua nhà Khâu Lê, thất thần một lát.
Vừa rồi cô nói xong liền xoay người chạy vào nhà, căn bản không cho người khác thời gian phản ứng.
Cố Diễm đi về phòng, lấy bóp tiền đi xuống lầu.
Đến cửa hàng tiện lợi, anh tìm được đường đỏ, lại đi dạo qua một vòng, không phát hiện bản thân mình đang đi tìm một đồ vật khác.
Cố Diễm đi đến quầy thu ngân hỏi nhân viên: "Xin chào, cho tôi hỏi có túi chườm nóng không?"
Thu ngân viên ngẩng đầu, có chút mông lung.
Hôm nay là một ngày nóng bức.
Mà cần túi chườm nóng để làm gì?
Nhìn đến gói đường đỏ đang ở trên tay Cố Diễm, nhân viên thu ngân lập tức hiểu ra.
Nhân viên lắc đầu: "Cái kia đã hết rồi, mùa đông mới có bán."
Cố Diễm nói một tiếng cảm ơn, sau đó tính tiền rời đi.
Mới vừa đi tới cửa, thu ngân viên gọi lại: "Tiên sinh, chờ một chút."
Cố Diễm quay đầu lại: "Vâng?"
Nhân viên thu ngân do dự một chút rồi mới mở miệng: "Anh về nhà lấy hai tay xoa lại với nhau, xoa khoảng mười giây, đến khi mà ngài không chịu nổi nữa, nhanh tay đắp lên bụng nhỏ của vợ ngài, có thể giảm lạnh giảm bớt một chút đau đớn."
Thần sắc Cố Diễm hơi phức tạp, cái nào là vợ của anh...
Không nói lý ra là hàng xóm.
Nhưng Cố Diễm vẫn cảm kích nói tiếng cảm ơn.
Lên trên lầu, Cố Diễm trực tiếp gõ cửa nhà Khâu Lê.
Lúc Khâu Lê nhìn thấy Cố Diễm qua mắt mèo, đáy mắt hiện lên một tia không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-vi-vua-luc-gap-duoc-em/910014/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.