Thảo Vi từng cho rằng thời gian là loại bảo hiếm tốt nhất cho tình yêu, bởi vì ở bên nhau càng lâu con người sẽ càng thấu hiểu nhau. Nhưng mà cô lại quên mất rằng thời gian vốn dĩ không đáng tin cậy. Nó cướp đi thanh xuân của người con gái, rèn rũa sự bản lĩnh của người con trai.
Thời gian làm hai người yêu nhau thành hai vecto ngược hướng càng đi càng xa.
Có lẽ dù là thấu hiểu đến mấy người với người vẫn có những khoảng cách mà đối phương chẳng thể chạm đến
Thảo Vi nhìn Hoàng Quân đến ngẩn người. người trước mặt có phải là anh không
Chàng trai thư sinh dịu dàng với nụ cười chân thành. Chàng trai từng hứa sẽ chăm sóc cô cả đời, dẫu biết lời hứa của đàn ông chằng đáng tin chút nào nhưng với Hoàng Quân cô luôn có một sự tin tưởng không nghi kỵ
Cô luôn tin tưởng anh sẽ không giống với những người đàn ông khác, bỏ rơi cô.
Nhưng mà chuyện trước mặt là sao. Dù cố dối lừa trái tim mình thế nào thì đến phút này cô cũng hiểu một điều.
Anh bỏ rơi cô thật rồi
“ ông xã quen cô ấy sao”cô gái với mái tóc xoăn vàng óng ả có chút ghen tuông hỏi.
Hoàng Quân nhíu mày nhìn cả hai khó xử. Cuối cùng thì điều anh sợ hãi cũng đã xảy ra, nắm chặt tay Hoàng Quân cười dịu dàng với cô gái tóc vàng “ anh không quen” rồi đi rất nhanh lướt qua Thảo Vi.
Tiếng bước chân của hai người càng lúc càng xa Thảo Vi vẫn không thể nhấc nổi một bước
Tám năm bên nhau chỉ đổi lấy một câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-vi-trong-tim-chung-ta-deu-la-yeu/2398345/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.