Nhan Thấm thật sự chưa từng tin tưởng một người như vậy, Cố Diễn Sinh đối với cô mà nói là một loại tồn tại vô cùng đặc biệt, cô sẽ không tin tưởng một người nào đó giống như tin tưởng Cố Diễn Sinh, nhưng cũng chính một người như vậy, hạ dược, lên giường, kết hôn trở thành người bạn đời thân mật nhất..
Cố Diễn Sinh cảm thấy mệt mỏi, xoa huyệt Thái Dương cười lạnh: "Nhan Thấm, nếu như em thật sự tin tưởng anh, chuyện Mộ Lương thì có là gì? Em ngàn lần đừng thử khiêu chiến tĩnh nhẫn nại của anh, mỗi một lần anh nhìn thấy em luôn tự cho là đúng, muốn dựa vào cái gọi là tình cảm thanh mai trúc mã, anh đều không có hứng thú với những thứ gì mà tình cảm anh em, thứ đồ gì lộn xộn đó, anh chỉ hiểu được, em là vợ của anh, em là mẹ của đứa con trong tương lai của anh. Em chẳng quan tâm anh bên ngoài có người phụ nữ khác, càng không quan tâm anh đang nghĩ gì, hoặc là lúc trước đừng gả, hoặc là lập tức đi theo anh cả đời."
Nhan Thấm nheo mắt, Cố Diễn Sinh nhức đầu, có người tới đây đỡ, anh liếc mắt một cái, trong mắt thoáng qua một tia sáng lạnh lùng, sau đó lại lười biếng nở nụ cười, đôi mắt tự nhiên nhếch lên, tương đối tà mị quyến rũ: "Nhan Nhan, đầu anh đau, giúp anh xoa bóp."
Suy nghĩ của Cố Diễn Sinh xưa nay khó đoán, Nhan Thấm cũng không muốn đoán, hơi nhếch môi trừng anh: "Bình thường bảo anh ít tức giận anh lại không nghe,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-vi-quan-hon/2373299/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.