"Anh không biết vì sao", một lúc lâu sau Cố Diễn Sinh mới khàn khàn lên tiếng, "Anh không biết sao mình lại ở trên giường Nguyễn Miên, Nhan Nhan, em hãy tin anh, anh thật sự không có... Anh chưa từng chạm vào người khác, anh chỉ không phục mà thôi, những người mẫu kia đều là giả, anh đang đợi em mở lời... Nhan Nhan...".
Nhan Thấm nắm lấy chiếc nhẫn bên cạnh, là nhẫn cưới của cô và Cố Diễn Sinh, ném thẳng vào Cố Diễn Sinh, nó đập vào mắt anh, tóe ra máu.
"Tôi thấy anh thật bẩn thỉu, Cố Diễn Sinh, anh thật bẩn thỉu, anh có hiểu hay không", Nhan Thấm giận dữ.
Cố Diễn Sinh chịu hai tầng áp lực, người nhà và Nhan Thấm, trong lúc nhà họ Cố rối như tơ vò này thì thành phố G lại gửi đến thông báo thúc giục Cố Diễn Sinh. Cố Diễn Sinh liên tục gặp phải sự từ chối, Nhan Thấm từ chối gặp anh, nói rằng nếu Cố Diễn Sinh bước vào nhà cô một bước, cô sẽ nhảy lầu, chuyện này dù sao cũng là lỗi của Cố Diễn Sinh, không ai dám nói lời nào, ngược lại bà Tần thở phào, "Trước kia Nhan Thấm còn mang thai con không nói, bây giờ đứa bé rất rồi, Diễn Sinh, con còn không buông tay?"
Cố Diễn Sinh đâu nghe vào tai, ngày ngày quỳ gối trong vườn hoa nhà họ Nhan, quỳ đến mấy tiếng đồng hồ, sau đó trong cổ họng anh dâng lên vị ngọt, bắt đầu nôn ra máu, những giọt máu đỏ rơi xuống bàn đá.
Cuộc sống của Nguyễn Miên cũng không tốt hơn chút nào, đi đi lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-vi-quan-hon/2373279/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.