Sáu tháng sau.
Bụng Nhan Thấm đã nhô lên, bây giờ đứng lên cũng không thể thấy được mũi chân, cô giơ tay, Mộ Thanh đưa tay ra đỡ cô dậy, sau một loạt sự việc xảy ra, Nhan Thấm không biết làm sao lại được nuôi béo, hai má tròn vo, thỉnh thoảng Mộ Thanh lại trêu ghẹo đôi câu, "Hệt như miếng bánh trôi, không biết có thể mọc thêm miếng bánh trôi nữa không".
"Anh im miệng đi", Nhan Thấm lườm anh ta, "Dự sinh là ngày nào?".
"Hai mươi hai", Mộ Thanh nhấp môi, trong mắt ánh lên một màu diêm dúa, như là màu của máu, "Đầu óc không tỉnh táo, thật không hiểu lúc đó đầu cô làm sao mà bỗng nhiên được khai thông, nảy ra sáng kiến hay như thế, thành công thoát khỏi Cố Diễn Sinh". Giọng nói của Mộ Thanh êm ái quỷ dị, anh ta mới từ nước ngoài về thành phố G, cũng may Cố Diễn Sinh đã ra nước ngoài diễn tập, dứt khoát chết bên đó.
"Mộ Thanh", Nhan Thấm mệt nhọc nói, ánh mắt lại mạnh mẽ, "Anh có biết là có chuyện sinh sớm hay không?".
Mộ Thanh sửng sốt, ngay sau đó tỉnh ngộ, thầm mắng mấy câu thô tục, sau đó gọi người bên ngoài, "Ngớ ra gì nữa, từng người một, khi về xem tôi làm sao trừng trị các anh".
Bụng Nhan Thấm cực lớn, ôm bụng kêu khẽ bên tai Mộ Thanh, giống như tiếng mèo kêu, cào vào tim Mộ Thanh.
Với thế lực của Mộ Thanh, lúc đầu đã có bác sĩ chuyên môn chờ Nhan Thấm sinh, Mộ Thanh lại yêu cầu muốn cùng vào phòng đẻ, tay bác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-vi-quan-hon/2373277/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.