Công bố đầu tiên
Nhan Thấm đứng ở ranh giới sống chết, đứa bé trong tay Nguyễn Miên còn thảnh thơi chìa tay ra, nét mặt vô tư. Cô nhìn túi máu, thầm mắng một câu”Lấy nhiều máu của bà như vậy, Nhan Thấm à Nhan Thấm, cô phải sống lại,bằng không xem tôi chơi chết đứa bé này thế nào”, trên gương mặt vẫn lànụ cười nhẹ nhàng, thậm chí còn nhéo má đứa bé.
Cố Diễn Sinh nghe câu được câu chăng từ mẹ, vẻ mặt mệt mỏi: “Mẹ nói cái tên Cố Nghiêm sao không hay? Dù sao con cũng lười nghĩ tên, một đứa Cố Ngôn một đứa CốNghiêm hợp đấy chứ. Có thể thế nào nữa, cứ vậy thôi. Con và Nguyễn Miêncó thể có cái gì, tính cách Nguyễn Miên không phải mẹ không hiểu, concòn có thể có cái gì với cô ta. Mẹ nói Nhan Thấm, chết cũng không cònquan hệ gì với con, cô ấy đắc tội tiểu tam đó, cô ấy muốn đuổi tận giếttuyệt, kết quả gặp chuyện, có quan hệ gì với người bên cạnh, mẹ, lời này của mẹ...”
Cố Diễn Sinh tỏ thái độ chẳng sao cả, nhưng mẹ anhlại lo lắng: “Nếu con thật sự buông Nhan Thấm thì mẹ thật cảm ơn trờiđất, vậy con nói xem, tại sao lại đặt tên đứa bé là Cố Nghiêm, đồng âmvới chữ Nhan trong tên Nhan Thấm? Không phải con không cần nó nữa sao?”
“Mẹ, con người mẹ cái gì cũng tốt, có điều lại thích suy nghĩ lung tung.”
“Vậy thì tốt, con cũng không phải là không hiểu Nhan Thấm...”
“Mẹ.” Giọng nói của Cố Diễn Sinh lập tức xuống thấp, nét mặt lạnh nhạt: “Concòn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-vi-quan-hon/2373210/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.