Nhan Thấm có thể nghe được âm thanh xung quanh nhưng lại không nói ra. Cuối cùng vẫn là MộThanh lợi hại, dùng kim dâm cô, cô vẫn không tỉnh. Mộ Thanh nổi giận,nào cho phép cô mềm yếu, vì vậy cúi xuống cắn cô, cắn rất mạnh, ngay cảmáu cũng rướm ra, vết răng in sâu, Nhan Thấm không có cách nào, buộcphải tỉnh lại, trên lông mi thậm chí có hơi nước.
Mộ Thanh vừanhìn liền biết Nhan Thấm nhất định đã mất trí nhớ, đôi mắt kia quá trong sáng, hệt như đứa bé, quả nhiên, Nhan Thấm nghiêng đầu: “Anh là ai?”Giọng nói yếu ớt, thật sự như một đứa bé, Nguyễn Miên cho rằng Nhan Thấm giỏi nhất là việc lừa gạt người khác, vì thế ngay từ đầu đã không tin,nhưng khi nhìn ánh mắt cô, cuối cùng cũng tin, thật sự con mẹ nó đúng là kết cục mất trí nhớ làm người khác nhức trứng như vậy.
Tuy rằng Nguyễn Miên không có trứng, nhưng vẫn cảm thấy đau.
Mộ Thanh nói rõ ràng với Nhan Thấm: “Em là vợ anh, chúng ta đã kết hôn ba năm rồi.”
Nguyễn Miên càng thấy đau trứng, con mẹ nó, đây là chuyện gì hả, Mộ Thanh dứtkhoát nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, ôm đứa bé thảnh thơi ra ngoài,sau đó chậm rãi nói một câu: “Mùng ba tháng sau, chính ngày đó.” NguyễnMiên không biết bây giờ có nên chảy hai giọt nước mắt cá sấu không, khilên xe Cố Diễn Sinh cũng trong xe, Nguyễn Miên đưa tay ra: “Anh ôm conđi, con trai anh rất xinh, lớn lên giống Nhan Thấm.”
Cố Diễn Sinh cười lạnh: “Đã giống cô ấy thì còn ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-vi-quan-hon/2373208/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.