Diệp Tư Phàm nhìn tờ phao rồi lại hướng mắt về phía cô Trịnh,từng lời thốt ra đều vô cùng chắc chắn.
-Em có thể làm chứng,phao này không phải của Vu Bội Sam đâu ạ.Cô cũng biết thành tích của cậu ấy rất tốt,trong lớp rất chăm chỉ nghe giảng nên việc gian lận % rất nhỏ.Vì chữ viết quá nhỏ nên sẽ rất khó để tìm ra được nét chữ của ai.
Nói xong cậu hơi dừng lại,nhìn qua gương mặt sáng lấp lánh của Vu Bội Sam.Ánh mắt sáng rực kia là thế nào vậy?
Cô Trịnh nghe vậy thì trầm ngâm suy nghĩ.
-Theo như lời em thì bằng cách nào tìm ra được người gian lận đây?
-Rất dễ ạ,chỉ cần dọa một chút liền lòi ra thôi ạ.
......
Một lúc sau Diệp Tư Phàm cùng Vu Bội Sam đi ra khỏi văn phòng,trước mắt liền trông thấy đám người Trân Du nhưng lại không thấy Chiu Bác Văn đâu cả.Biểu cảm của cô thoáng hiện lên sự mất mát.
Mỗi người một câu liền hỏi chuyện của cô,Vu Bội Sam bị rối đến đầu óc choáng váng.Cô Trịnh nói rằng đến tiết sau mới đến lớp xử lý được,thế là cô phải chịu đựng cái mac gian lận này trong suốt buổi học sao?
Không nghĩ đến khi cô quay lại lớp học liền rất đông,học sinh các lớp đều tập trung lại thành một cục.Tụi cô mãi mới chui lọt được vào trong lớp,điều khiến cô ngạc nhiên hơn là Chiu Bác Văn vậy mà đang ở trong lớp của cô.
Bên cạnh anh còn có một thấy giám thị đang làm việc trên bàn phím máy tính,họ đang kiểm tra camera.Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-sam-cua-bac-van/3592091/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.