Cô có tính hơi lười ví dụ như thích ăn tôm nhưng lại không không bóc vỏ.Trong nhà cô được cha mẹ cưng chiều anh trai yêu thương nên sống như một công chúa nhỏ vậy.Dù là vậy Vu Bội Sam không hề ỷ lại mà học tính đòi hỏi,cô cũng không sai bảo ai đó phải bóc tôm cho mình ăn.Có lẽ vì hiểu tính của cô nên mỗi lần đều do anh trai bóc vỏ sẵn để cô ngồi ăn. 
Chiu Bác Văn ngồi ở phía đối diện với cô,mãi mà thấy cô cũng chưa rời mắt khỏi đĩa tôm hấp thì phì cười.Anh liền gắp lấy mấy con bỏ vào chén,đeo lấy bao tay rồi bóc vỏ từng con.Kiện Phóng ngồi bên cạnh thấy thế liền nảy ý xấu muốn cướp thì đã bị anh dập tan ý định. 
-Không phải bóc cho cậu. 
-Một mình cậu cũng không ăn hết. 
Anh không đáp lại chỉ lẳng lặng bóc nốt con cuối cùng,đặt những con tôm béo ú vào trong dĩa, Chiu Bác Văn đứng dậy khỏi chỗ ngồi.Đi thẳng qua chỗ của Vu Bội Sam,đặt đĩa tôm lên trước mắt cô. 
-Cái này cho cậu. 
Vu Bội Sam chậm rãi lấy lại tinh thần,khó tin nhìn đĩa tôm rồi lại nhìn anh.Môi nhỏ khẽ mấp máy. 
-Cảm ơn cậu. 
-Ừm 
Cô cảm thấy đầu choáng váng,làm sao anh biết cô đang muốn ăn tôm nhỉ còn bóc vỏ sẵn.Điều khiến cô thấy ngượng nữa là bị các bạn xung quanh nhìn chằm chằm.Bọn họ chỉ giấu lòng kích động vào bên trong chứ không nói ra.Ai nấy đều cười cười rồi tiếp tục ăn. 
Trính Dật Nhiên trên tay vẫn đang bóc vỏ tôm,cậu lại chậm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-sam-cua-bac-van/3592090/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.