Qua Thanh minh, Trần Thập Thất đổ bệnh một trận, mặc dù tầm mười ngày liền khỏi, nhưng ba ngày trước vậy mà phi thường hung hiểm, cứ thế hội nghị “quần y biện chứng” cứ cách năm ngày không mưa không trở ngại, lần đầu tiên phá lệ ngưng lại, ngừng một cái ước chừng một tháng.
Không nói Kim Câu Thiết Hoàn sợ hãi, những Bộ khúc còn lại phi thường lo lắng, mặt Trần Tế Nguyệt cũng không sáng sủa, tất cả đều như là trời đông giá rét.
Các đại phu tới lui như nước chảy, lại không không bắt được căn nguyên. Chiếu theo mạch tượng, dù là tiểu đồ đệ chưa xuất sư cũng nhìn ra được, chẳng qua là phong hàn mùa hạ, xuân hè giao nhau khí trời bất ổn, đại khái là tham mát dẫn đến cảm mạo nhẹ. Chỉ cần kê một thang thuốc tị uế hóa ôn thì tốt rồi… Theo lý sẽ không hôn mê bất tỉnh.
Vẫn luôn trong trạng thái mê man, Trần Thập Thất mơ mơ màng màng nghe được vài câu, bản thân cũng khó hiểu, chẩn đoán không sai, chỉ là phong hàn mùa hạ… Vì sao mí mắt lại như bị keo dính, thân thể nặng nề vô lực, không ngừng mê man hoặc ngủ không sâu?
Thật ra là bị gọi tỉnh, tỉnh lại cũng biết ăn uống bài tiết, mọi thứ bình thường. Thế nhưng nhàn hạ ngồi chơi cũng sẽ bị ngủ gật, cuối cùng vẫn được đỡ lên giường tiếp tục ngủ.
Ngày thứ ba, nàng từ mê man tạm thời thanh tỉnh, sau đó lúc rơi vào giấc ngủ không sâu, nghe thấy tiếng bước chân quen thuộc, dừng lại bên giường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-hoi/2106632/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.