Cuốn sách đã bị Điền Tư lật đến nhàu nát, góc sách đều đã bị mòn, bìa trước và bìa sau đã bị cọ ra mảng trắng.
Sách được đóng một cách rất bình thường, trên tấm bìa đen trắng là một chú robot nhỏ đã bị rách nát đứng trong một bụi cỏ cao, ngước nhìn về phía xa xa, nơi thành phố có ánh đèn rực rỡ, trung tâm thành phố là một tòa kiến trúc tháp cao chọc trời, huy hoàng và sắc nhọn, thực sự như có thể thông lên tận trời, vậy nên tên truyện cũng gọi đó là "Tháp Thông Thiên". Hồ Già lật lật cuốn sách, hơn 200 trang nội dung nhưng cả đầu và cuối cuốn truyện tranh đều không ghi tên nhà xuất bản và tác giả, chắc hẳn là của Điền Tư tự in.
Hồ Già nghĩ cuốn sách này đối với Điền Tư hẳn là rất quan trọng.
Lông của thỏ con là sợi bạc mảnh, lá cỏ cao là lá bạc trải ra, ngay cả mao mạch trong cơ thể người cũng là dây kim loại cỡ micro, xương và khớp trong cánh tay là thanh co giãn và pít-tông, tuy nói rằng toàn thân của họ đều được cấu tạo từ linh kiện kim loại nhưng con người ở đây cũng có thể sinh sản, con cái mà họ sinh ra cũng có đứa thông minh, có đứa vụng về, có đứa hoạt bát, có đứa hướng nội, có đứa giỏi chạy nhảy, cũng có đứa chuyển động chậm chạp.
Tính cách như vậy của cậu thường không được người khác yêu thích. Cha của chú robot nhỏ cực kỳ không thích cậu.
Anh chị em của cậu lại đều là những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-dem/3564367/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.