Văn xuôi thì cũng thôi nhưng đoạn thoại Hổ Nương của cô mới là trọng điểm, chỉ nghe thấy Hồ Già đứng dậy chống nạnh hét lên: "Chàng đúng là! Bánh bao thịt đánh chó, chàng cũng một đi không quay trở lại! Bà cô đây đến thăm chàng, thế nào, còn phải còn đang đứng đợi ở hành lang sao? Ra vẻ quá nhỉ! Khó trách chàng luôn trốn tránh ta, hóa ra là còn có một con nhỏ nhân tình yêu tinh nhỉ?" Điền Tư cười đến mức đôi mắt cũng nheo lại, hàng lông mi dài cũng rủ xuống. Hồ Già không nhịn được mà sờ lên da mặt trắng nõn của anh.
Hồ Già dùng móng tay cào anh: "Cười cái gì! Chưa bị ép yêu bao giờ à?"
Hồ Già chỉ cười mà không nói gì, cô giật dây thắt lưng của Điền Tư rồi dùng để trói tay anh, Điền Tư giả vờ trốn về phía sau, bị Hồ Già nắm lấy tay rồi trói thật chặt, Hồ Già thuận thế kéo tay vịn, hạ chiếc ghế da bò "rầm" xuống, cô ngồi lên người Điền Tư, miệng nhỏ dọc theo hầu kết của anh từ từ mút lên, liếm môi anh rồi nhẹ nhàng cắn một cái.
Cô âu yếm, thì thầm bên tai anh: "Chơi với em một lúc nhé?"
Điền Tư gật đầu, nhắm mắt lại, mặc cô quấy rối, nghịch ngợm.
Hồ Già cởi váy ngủ chỉ trong nháy mắt.
Cô dùng đầu lưỡi nhỏ móc lấy anh, mút mát anh, giao thoa với anh đến mức thái dương anh căng cả lên rồi cô nằm sấp trên người Điền Tư thở dốc.
Điền Tư ôm Hồ Già vào lòng mà âu yếm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-dem/3564366/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.