Xe chạy đến địa điểm quay.
Cùng một chỗ nhưng khi đến lần nữa, tâm trạng Hồ Già đã thay đổi.
Gió nổi lên, Hồ Già buộc tóc đuôi ngựa thật cao, cô kéo khóa áo khoác lên đến cổ rồi tự do đi lại trong quần thể tòa nhà như nhà máy màu xám trắng này.
Cô không còn thấy những nhà máy này lạnh lùng và cứng nhắc, cô biết chúng là từng studio chụp ảnh, trong studio có hàng ngàn ngọn đèn chiếu sáng, chúng sẽ chiếu sáng Hồ Già, để cô được mọi người nhìn thấy. Nghĩ đến đây, Hồ Già cảm thấy toàn thân đều tràn đầy năng lượng.
Khu này quá lớn, họ phải đi xe đến studio.
Hồ Già chụp các tòa nhà xung quanh rồi gửi cho Vicky, cô ấy cho gọi người đến đón cô.
Hồ Già gửi xong tin nhắn liền ngồi lên phiến đá bên đường đợi, cô lấy Điền Tư làm lưng dựa.
Anh ôm cô, "Đi mệt rồi à?" Hồ Già gật gật đầu. Điền Tư mở điện thoại, tìm kiếm một lúc rồi nói: "Phim trường không có chỗ ngồi, anh thấy minh tinh đều có ghế ngồi riêng, anh cũng sẽ mua cho em một cái ghế nhỏ.". Xin ủng hộ chúng 𝙩ôi 𝙩ại _ T 𝘙 Ù M T 𝘙 𝐔 Y Ệ N.VN _
Hồ Già cười nói, "Người ta là minh tinh, loại người tầm thường như chúng ta thì hoặc ngồi xổm dưới đất, hoặc là trực tiếp ngồi dưới đất luôn."
Điền Tư lắc đầu, "Với anh em không phải là người tầm thường, mà là minh tinh."
Nói chuyện một lúc, có một chiếc xe du lịch mini chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-dem/3556066/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.