Dạo này Lý Huệ Quân có chút không được bình thường, luôn luôn trở về muộn.
Bà luôn đợi mười hai giờ mới trở về, lúc hỏi thì bảo là đi ăn đêm với Mạch Á Văn.
Hồ Già trong lòng cảm thấy bực bội, tra điện thoại cũng không tra ra được manh mối, ngày mai cô còn có tiết nên đành phải để Lý Huệ Quân đi.
Sắp tới ngày nghỉ cuối tuần rồi, Hồ Già định bắt Lý Huệ Quân tra hỏi cho ra lẽ.
Bây giờ là ba giờ rưỡi, cổng trường đã tắc nghẽn, cảnh sát giao thông phồng má thổi còi còn phụ huynh thì bấm còi xe.
Hồ Già ngồi học bài trong lớp bị tiếng ồn làm phiền đến mức phải uống mấy ngụm nước hạ hoả. Mấy người bạn học khác ngồi trong lớp mà tâm trí đã bay ra ngoài từ sớm, họ dựa bên cửa sổ nhận ra xe của cha mẹ mình, trong giọng nói có chút reo vui. Hồ Già xoay bút, vẻ mặt lạnh nhạt, cô biết rằng không có ai đợi mình, vì thế cũng chẳng mong chờ gì.
Hồ Già tranh thủ thời gian nhắn WeChat cho Điền Tư.
Hồ Già: Cuối tuần đừng gặp nhau
Điền Tư: Được
Hồ Già: Bận quá
Điền Tư: Anh biết, nghỉ ngơi cho tốt nhé
Hồ Già nhướng mày, chỉ nhìn lịch sử cuộc trò chuyện thôi mà cô lại giống như đang lén lút với Điền Tư.
Nghĩ một lúc, cô lại gửi cho anh một dòng chữ.
Hồ Già: Có thể sẽ gọi video cho anh
Điền Tư: Ừm?
Hồ Già: Hỏi bài tập
Điền Tư: Được
"Đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-dem/3555201/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.