Cuối cùng cũng đến thứ Sáu.
Tuần này có kỳ nghỉ cuối tuần dài nên được nghỉ hai ngày, học sinh và giáo viên đều vô thức thở phào nhẹ nhõm.
Mặc dù trường Quyến Trung tọa lạc trong một khu công nghiệp, chất lượng không khí nơi đây tồi tệ nhưng cứ đến thứ Sáu, thời tiết cũng trở nên dịu nhẹ đi, tựa như con người cũng là một loại thực vật, khi tâm trạng tốt thì sẽ thanh lọc không khí.
Trong giờ tự học, Hồ Già nhận được một tấm ảnh Lý Huệ Quân gửi đến, bên trong là cảnh một ngọn núi thấp xanh ngắt.
Địa chỉ ảnh cho thấy bà đang ở một thành phố du lịch miền Nam nào đó, Hồ Già vẫn không mấy yên tâm nhưng không còn cảm thấy sốt ruột lắm.
Trước đây khi tâm trạng không tốt, Hồ Già sẽ đi tìm Điền Tư, bây giờ tâm trạng cô tốt, cô vẫn muốn đi tìm Điền Tư.
Cô không cố suy xét sâu xa nguyên nhân cơ bản đằng sau điều ấy, cô mở WeChat dưới bàn học, 'vỗ vỗ' Điền Tư, anh rất nhanh cũng 'vỗ' lại. Bây giờ đang là giờ học, đương nhiên anh sẽ không nói chuyện với cô.
Điền Tư: Học cho tốt.
Hồ Già: Không phải cậu cũng đang chơi điện thoại sao?
Điền Tư: Nhưng tôi đã thi đỗ đại học rồi mà.
Hồ Già: Không nghe, không nghe, đồ ông chú giảng đạo lý.
Điền Tư nhìn màn hình rồi cười, anh có thể tưởng tượng ra dáng vẻ Hồ Già mồm miệng xéo xắt ở phía bên kia.
Giờ giải lao dài, Điền Tư định đi tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-dem/3555145/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.