Đêm khuya thanh vắng, không khí lạnh băng, trên giường là một thiếu niên gầy gò. Thiếu niên nắm chặt góc chăn, cau chặt lông mày, trên trán toát đầy mồ hôi lạnh, giống như đang đấu tranh với thứ gì đó.
‘Mạc Bắc ca ca.’ Bên tai là giọng nói non nớt của một đứa bé, ‘Em thích anh nhất.’
‘Ca, em không cho phép anh rời xa em, cả đời phải ở bên em.’
Hô hấp của thiếu niên trên giường ngày càng dồn dập, nhịp tim đập càng lúc càng mạnh hơn.
‘Ca ca, sau này đến lượt em bảo vệ anh!’
Trước mắt mơ hồ xuất hiện gương mặt của một đứa bé với nụ cười ngọt ngào, vết bớt trên thái dương lúc ẩn lúc hiện, màu đỏ nhạt, bộ dáng trông rất đáng yêu. Có điều, hình dáng kia càng lúc càng trở nên anh tuấn, dần dần sâu sắc, đôi mắt của y cũng từ từ chuyển thành âm trầm, không còn nhìn thấy ánh mắt ngây thơ long lanh kia nữa.
‘Mạc Bắc, đây là do anh tự chuốc lấy!’
‘Cút, cách xa tôi ra một chút!’
‘Mạc Bắc, anh lợi hại, anh cùng Hạng Khôn, các người đều rất lợi hại.’
Biểu tình lạnh lùng của thiếu niên bỗng dưng tan biến, khóe môi như đang mỉm cười, đôi mắt ánh lên ấm áp. Nhưng vết bớt màu đỏ sậm như máu kia, vẫn luôn khiến cho hắn không thể nào hô hấp được.
‘Mạc Bắc ca ca, anh thích bó hoa hồng này không? Thích còn không mau cầm lấy!’
‘Nếu anh thích, khi nào trở về Tam Giác Bạc, em sẽ trồng cho anh một vườn hoa hồng.’
‘Mạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-dao-nhi-tri/2735186/quyen-3-chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.