Nhan Lập Khả cảm giác khi ở bên cạnh Lăng Viêm, thời gian trôi qua thật mau, từ khi bắt đầu chuyển đến sống ở Đế Viên đến nay, cuộc sống của cậu gần như hoàn toàn thay đổi. Những ngày bình yên lặp đi lặp lại, hiện tại mỗi ngày đều có vẻ không giống như người thường. Ở bên cạnh Hạng Ý, ngoài niềm vui, cậu còn mơ hồ cảm thấy có thứ cảm giác đau đớn đến nghẹt thở không rõ ràng, nhưng bên cạnh Lăng Viêm, đơn giản chỉ có vui vẻ.
Người đàn ông này rất thương cậu, cậu gần như quên mất mình đến đây là để nằm vùng, căn bản không có tư cách hưởng thụ yêu thương của người này.
Vườn hoa ở Đế Viên tuy rộng, nhưng lại không có bóng dáng hoa hồng. Có một lần Lăng Viêm dẫn cậu đi dạo vườn hoa thì phát hiện điều này, ngày hôm sau lập tức kêu người trồng hoa hồng, sau đó đổi hết tất cả thành hoa hồng đỏ. Nhan Lập Khả còn nhớ vẻ mặt hớn hở của Lăng Viêm ngày đó khi chạy lại chờ cậu khen thưởng, bộ dáng tươi cười thuần khiết anh tuấn như vậy, khiến cho trái tim cậu chợt co rút đau đớn.
Thần sắc của Mạc Lẫm càng ngày càng tốt lên, người cũng có thịt ra một chút, mặt mày hồng hào, không còn nhợt nhạt như thi thể nữa. Lăng Viêm và Lăng Diệc Phong càng lúc càng đối xử với cậu tốt hơn, trên thực tế, Lăng Viêm hận không thể đem theo cậu đi khắp nơi, chiều cậu đến nổi người ngoài nhìn vào đều cảm thấy sởn da gà. Có đôi khi Nhan Lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-dao-nhi-tri/2735184/quyen-3-chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.