Hạng Lê ngơ ngác nhìn y, cả buổi cũng không lấy lại tinh thần.
Nhan Lập Khả mở to hai mắt, do dự một chút, lại nhẹ giọng hỏi, “Xin lỗi, tôi… Hình như không nhớ được…” Cổ tay gầy gò di chuyển, y cố sức đưa tay chạm vào bàn tay của Hạng Lê đang để bên giường, “Việc này…”
Hạng Lê mạnh mẽ hoàn hồn, mắt mở thật lớn, bờ môi run run.
“Em… Em vừa nói cái gì?”
Nhan Lập Khả mím môi, nhỏ giọng hỏi, “Xin hỏi anh là ai? Còn nữa, đây là đâu?”
Hạng Lê vẫn còn ngơ ngác, đám người phía sau cậu cũng không kịp phản ứng, mọi người đều đờ đẫn hai mặt nhìn nhau.
“Bác sĩ!” Đứng phắc lên, Hạng Lê vội vàng đẩy cửa phòng bệnh ra, “Bác sĩ có đó không?!”
Nghe được tin, bác sĩ cùng hộ sĩ luống cuống bận rộn kiểm tra hơn nửa ngày, cuối cùng đưa ra một kết luận.
Nhan Lập Khả bị mất trí nhớ.
“Sao, làm sao có thể…” Hạng Lê khó tin, cánh tay run rẩy chỉ về phía người trên giường bệnh, “Đầu em ấy còn không có bị thương…”
Bác sĩ chịu trách nhiệm cho Nhan Lập Khả cũng là vị bác sĩ danh tiếng nhất, ông đã làm bác sĩ chuyên dụng cho Hạng gia được nhiều năm nay nhưng cũng chưa từng gặp qua trường hợp như thế này, chính ông cũng thấy bối rối, “Việc này tôi cũng không thể khẳng định chắc chắn được, đúng thật có chút kỳ quái. Tuy rằng cậu ấy bị thương nặng, nhưng cũng không ảnh hưởng đến thần kinh, não bộ cũng không có bất kỳ tổn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-dao-nhi-tri/2735130/quyen-3-chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.