Chương 20: Phòng tắm Nhóm dịch: Chiêu Anh Các Khương Đường bị anh nói xong không nhịn được bắt đầu tự nhào nặn ngực của mình, vừa bị anh dốc sức làʍ ŧìиɦ, vừa tự đùa bỡn chính mình. Làn da khắp toàn thân đều đỏ bừng, cả người ẩm ướt đến vô cùng, trên thân toàn là hỗn hợp nước bọt và dâʍ ŧɦủy̠. Hai người trần trụi chồng lên nhau, thứ duy nhất ràng buộc cả hai đang mạnh mẽ đâm vào trong huyệt động múp míp của cô, cổ họng Khương Đường đều đã khàn đi, làm tới cuối cùng chỉ còn dư lại những tiếng nghẹn ngào. Mười phần dáng vẻ bị nghịch thảm. Lâm Uyên thỏa mãn bắn ra xong mới buông tha cho cô, đứng dậy đi vào phòng tắm xả một bồn nước nóng, đến khi ổn thỏa mới ôm cô đi vào. Khương Đường mệt đến không mở nổi mắt, toàn thân dinh dính được làn nước ấm nóng rửa sạch, Lâm Uyên ngồi ở đối diện cô, hai chân dang rộng, kẹp cô ở giữa. Ngâm mình thêm một lát, Lâm Uyên nắm mắt cá chân của cô, kéo hai chân cô cong lại, nhấc lên đặt trên thành bồn tắm, cầm khăn lông khô tới lau lau nơi nằm giữa hai chân cô. Cô bỗng dưng mở mắt ra, phát hiện hai chân mình đang rộng mở, cho là anh lại muốn tiếp tục, có chút sợ hãi: "Đừng..." Lâm Uyên cúi đầu, hơi tách mở hoa huyệt của cô, nơi đó bị anh làm hai lần thật sự quá độc ác, bây giờ đã sưng đỏ hết cả lên: “Thật không chịu nổi bị làm nữa.” Anh cầm thuốc mỡ đã phân phó người để trên bồn rửa mặt từ trước, mở ra, lại lấy một cái tăm bông ra quết lên lớp thuốc mỡ, sau đó mới quết lên hoa huyệt một lớp mỏng. "... Ưʍ.” Khương Đường không nhịn được kêu nhỏ một tiếng, ban nãy có bao nhiêu sướng thì bây giờ lại đau bấy nhiêu. Tất cả vui thích đều phải trả giá thật lớn. Đau đớn qua đi, cô cảm nhận được thuốc mỡ lạnh lẽo man mát, cô hơi ngồi thẳng dậy liền có thể nhìn thấy đầu của Lâm Uyên đang ở giữa hai chân cô, mặc dù không hề làm gì cả nhưng cái tư thế này cứ như anh sắp sửa dùng miệng để giúp cô vậy, cô không được tự nhiên muốn khép chân lại. Lâm Uyên nắm chặt chân của cô, không cho cô động đậy, tóc ướt trên trán che đi đôi mắt, nhìn không rõ biểu tình của anh: “Đừng lộn xộn, để thuốc mỡ ngấm đã.” Anh dừng một chút, ấn tăm bông vào trong sâu hơn một chút. Huyệt thịt của Khương Đường không nhịn được co rút lại, bên trong hang nhỏ bị anh đánh giá, nệm thịt co rút như có như không giống như hô hấp của con người, huyệt nhỏ vốn dĩ khô khan lại bắt đầu phun ra chút nước trong.” "Đừng buông thả.” Anh cảnh cáo: “Không muốn vào bệnh viện thì thu liễm lại một chút." Cũng không phải là anh có lòng tốt gì, Lâm Uyên anh đây thậm chí còn muốn bắt ép cô ở trong phòng tắm làm tiếp mấy lần, chỉ là sợ cô không chịu nổi, nếu làm rách rồi phải vào trong bệnh viện xử lý thì sẽ rất phiền toái. Còn cần thêm thời gian nuôi lớn nữa, bây giờ thật không có cách nào làm cô. Khương Đường bị hơi ấm hun tới mơ mơ màng màng, nửa ngủ nửa tỉnh khiến cho lá gan không khỏi lớn lên, cô mở đôi chân ra càng lớn hơn, eo cũng theo sao vặn vẹo khiến tăm bông ấn sâu vào bên trong, môi đỏ khẽ mở, kêu lên a a a, âm sau càng quyến rũ hơn âm trước, lại phối hợp với tiếng thở dốc, huyệŧ đã chảy nước ra ướt tay Lâm Uyên. Tựa như đang ở ngay trước mặt anh tự an ủi. “Nhưng mà em muốn quá, ban nãy anh đã làm lỏng huyệt nhỏ của em mất rồi, bây giờ không có ƈôи ŧɦịŧ cắm vào, em thật sự không quen mà, a…. Học trưởng, em có chảy nhiều nước không? Dùng nó ngâm ƈôи ŧɦịŧ của anh có được hay không?" Cô nhất định là đang nằm mơ. Nếu không sao cô có thể nói ra những lời hạ tiện như vậy được cơ chứ. Chẳng qua, dâʍ đãиɠ phóng túng mới là bản chất của cô. Lâm Uyên nhét cả tăm bông vào trong, lại trở tay rút ra đánh vào cặp mông của cô một chút: “Dâʍ phụ, em có biết mình đang nói cái gì không?" Khương Đường giơ một chân lên khoát lên trên vai anh, một cái chân khác thu lại vào trong bồn tắm, tay chống vào thành bồn tắm hơi đẩy người tiến tới gần anh hơn một chút, ngón chân ở dưới nước nhẹ nhàng đụng vào ƈôи ŧɦịŧ đã sưng to của anh: “Không phải anh cũng muốn sao?” “Vậy em dùng chân giúp anh có được không?" Cô cười đến ngây thơ vô cùng. Nói xong, cô thu nốt cái chân còn lại vào trong bồn, hai gan bàn chân cọ xát lên du͙ƈ vọиɠ cứng rắn nóng bỏng của anh, bắt đầu mô phỏng lúc hai người giao hợp di chuyển lên xuống, cô không chớp mắt nhìn chằm chằm khuôn mặt của Lâm Uyên, nhìn đôi con ngươi có anh bắt đầu chậm rãi nhiễm màu tìиɦ ɖu͙ƈ, cảm giác thành công lấn át càng thêm mạnh mẽ. Vào giờ phút này, người đàn ông này hoàn toàn thuộc về cô. Ý nghĩ này vừa dâng lên, động tác nơi chân lại càng thêm ra sức, ngón tay của Lâm Uyên cũng chen vào trong huyệt của cô chỉ chốc lát sau đã chen vào hai ngón, bắt đầu khuấy đảo: “Thích bị ƈôи ŧɦịŧ đâm như vậy sao, sau này mỗi ngày tôi đều chơi em có được hay không? Sau này đến trường em đừng mặc qυầи ɭóŧ, thuận tiện cho tôi làm em, đói bụng sẽ cho em ăn tϊиɦ ɖϊƈh͙, sao nào? Kỹ nữ." “Vâng, em cũng muốn được cùng học trưởng làʍ ŧìиɦ ở phòng học." Trong phòng tắm ấm nóng, mặt nước vốn bình tĩnh theo động tác dưới nước của hai người không ngừng rung động, mặt nước đi theo lăn tăn gợn sóng, tốc độ càng lúc càng nhanh, nước bị bắn ra đầy đất, nương theo đó là những tiếng hít thở ngày càng nặng nề, anh bắn. Tϊиɦ ɖϊƈh͙ phun lên trên âm hộ của cô, rất nhanh lại bị nước nóng cuốn đi. Sau khi xong việc, đôi chân Khương Đường đã sớm mềm nhũn, cô mềm mại như không có xương khẽ nghiêng về phía trước bị Lâm Uyên ôm dậy. Lâm Uyên mở cửa phòng nhỏ ra, phòng ngủ chính đã bị bọn họ lăn đến không nhìn nổi nữa rồi, trên đất còn ném loạn quần áo của bọn họ, trong không khí đều là mùi vị tϊиɦ ɖϊƈh͙ và dâʍ ŧɦủy̠, anh trực tiếp ôm cô đi vào phòng ngủ phụ. Giường trong phòng cũng rất lớn, Lâm Uyên đặt cô lên giường, cô liền tự giác lăn tới bên tường, tìm một tư thế thoải mái nằm úp sấp ngủ ngon lành, anh tắt đèn, nằm xuống bên cạnh. Hai người một giây trước còn làm việc thân mật nhất, một giây sau đã mỗi người nằm ở một bên ngủ thϊếp đi ở một bên giường, một đêm không mộng mị. * Rạng sáng sáu giờ. Khương Đường mở mắt ra, một nửa là do đồng hồ sinh học quấy phá, một nửa lại là bởi vì toàn thân đau nhức như bị xe nghiền ép, cô dụi dụi mắt, biết mình cũng không ngủ tiếp được nữa, cô ngồi dậy. Một bên khác còn một người đang ngủ, quay lưng về phía cô, Khương Đường tới gần một chút, nhìn sườn mặt lúc ngủ của anh. Tối hôm qua cứ y như giấc một giấc mơ, thật sự không chân thực chút nào. Cô duỗi tay, sợ đánh thức anh, ngón tay cách một chút đi khắp khuôn mặt anh, đi qua hàng lông mi dày dặn, tới cái mũi, đôi môi rồi lại tới hầu kết của anh. Lúc cô sắp không nhịn được hạ xuống. Điện thoại di động đặt bên cạnh bỗng nhiên truyền đến tiếng chuông nhẹ nhàng, cô căng thẳng thu tay về, cũng may anh không bị quấy rầy, vẫn ngủ say như cũ. Khương Đường đi xuống giường, đi ra phòng ngủ chính, tìm thấy điện thoại di động của mình trong quần áo, trên điện thoại hiện lên tên người gọi đến là "Cô" . Cô im lặng. nhận điện thoại. * (~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]