Chương 11: Ảo tưởng
Nhóm dịch: Chiêu Anh Các
Trần Duẫn lo lắng: "Đường Đường, cậu biết người kia à?”
Khương Đường ngước mắt: "Không quen.”
"Vậy thì tốt.” Trần Duẫn nhấp một ngụm trà, nói: "
“Cậu không biết đấy thôi, cả đám đấy căn bản đều không phải người tốt lành gì, ỷ vào trong nhà có mấy đồng tiền dơ bẩn liền ở trường hoành hành bá đạo, còn nơi nơi chơi gái… chẳng qua, sao cậu không quen mà tên đó lại biết tên cậu?”
Khương Đường nhỏ giọng trả lời: “Tớ quen… Lâm Uyên." Chuyện này, cô đã từng nghĩ phải giữ bí mật, thế nhưng dù cô có muốn giữ bí mật đến như thế nào thì cô cũng hết cách giữ kín như bưng với một người luôn một lòng suy nghĩ vì mình như Trần Duẫn.
Trần Duẫn suýt chút nữa đã phun luôn ngụm trà trong miệng ra ngoài: “Sao hai người lại quen nhau?!”
"..." Khương Đường trộm nhìn cô ấy một cái, trong lòng hơi sốt sắng, không dám kể chi tiết cho cô bạn của mình: “Thì quen nhau thôi.”
“Có phải là anh ta bắt nạt cậu hay không!” Trần Duẫn đặt mạnh cốc trà lên bàn: “Anh ta thật là kinh tởm, cảm thấy mình đẹp trai liền thích thấy các nữ sinh vây quanh mình. Đúng là tính tình rác rưởi của đại thiếu gia, mấy ngày trước tớ còn nghe nói anh ta vô duyên vô cớ đánh người trong nhà vệ sinh đó.”
Khương Đường bị dáng vẻ ghét ác như thù của cô nàng dọa cho co rúm lại một chút: "Không, không có, anh ấy không bắt nạt tớ.”
Trần Duẫn không quan tâm, cô ấy nghiêm túc suy nghĩ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boc-keo/698337/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.