Sáng sớm ngày thứ hai, lúc ăn cơm, Trương Cẩn cứ trái gãi phải cào không ngừng, nói thầm với mẹ Đông Sinh: “Đại nương, con ở nhà nương ngủ một đêm, thế nào mà lại bị ngứa khắp người á?”
Mẹ Đông Sinh không thuận mắt được cái dạng công tử thành thị này, liền tức giận đáp lại hắn, “Điều kiện ở nông thôn chúng ta khác biệt, lại khiến cho Trương công tử chịu khổ rồi.”
Trương công tử vừa gãi ngứa, vô tri vô giác mà cười hắc hắc nói: “Đâu có đâu có, chẳng qua là tối hôm qua có chút lạnh, con có hỏi mượn Đông Sinh nhà nương một cái chăn, không biết làm sao lại bị ngứa. Con đoán chừng là do cái chăn kia lâu rồi chưa có phơi qua nắng.”
Đông Sinh nghe vậy ho một tiếng, thản nhiên nói: “Ngày hôm qua đã muộn rồi, ta cũng không tìm được cái chăn nào, để sau ta tìm xem có cái nào mới cho ngươi hay không.” Sau đó chàng rất nhanh nói sang chuyện khác, “Nương, ngày mốt con cùng Tiểu Ngọc kết hôn rồi, cần phải chuẩn bị những thứ gì vậy?”
“Đương nhiên là giết già mổ vịt rồi, nhưng mà đến hôn lễ các con không cần làm gì cả, kêu Đại Tráng Nhị Cường đến hỗ trợ là được.” Nói xong chỉ chỉ Trương Cẩn, “Trương công tử dự định ở lại uống rượu mừng rồi mới trở về thành, không ngại xắn tay giúp đỡ một chút nhé!”
“Không ngại, đương nhiên không ngại.” Tuy nhiên trơ mắt nhìn ý trung nhân gả cho người khác, là một chuyện bi thương đến cực điểm, nhưng đây cũng là phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-y-thien-kim/2033804/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.