Lúc Trương Cẩn đi đến hậu viện, Tần Châu Ngọc đang ngồi trong phòng tức giận, lông mày nhíu chặt, khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn thành một đoàn, miệng tuôn lời mắng chửi.
“Người nọ là ai thế?” Trương Cẩn ghé đầu cẩn trọng hỏi.
Tần Châu Ngọc liếc mắt nhìn hắn, lòng đầy căm phẫn một năm một mười kể lại sự tình ngày ấy cho hắn.
Trương Cẩn nghe xong, vỗ mạnh xuống bàn, tức sùi bọt mép nói: “Đây quả thực là khinh người quá đáng, loại người cặn bã này vậy mà cũng có thể thi đậu cống sĩ, khoa cử chọn người rõ ràng chẳng có gì đặc biệt!”
Nói xong, phát giác Đông Sinh mắt lạnh đang nhìn hắn, vội vàng ngượng ngùng đổi giọng: “Ý của ta là, loại người như hắn nhất định là đầu cơ trục lợi, có lẽ là mua giám khảo không chừng.” Nói xong, lại như tên trộm ghé qua, nói với Đông Sinh, “Ta cũng không thể im ỉm chịu thiệt thòi không đáng này được, đi, huynh đệ, ta mang ngươi đi đòi lại công đạo.”
Tần Châu Ngọc nghe xong, lập tức hưng phấn nhảy dựng lên, “Ồ? Muốn đi đánh nhau sao? Ta cũng đi. Ta rất lợi hại đấy.”
Trương Cẩn hạ giọng cười gượng hai tiếng, vỗ ngực nói: “Chuyện của nam nhân, nữ nhân nhà ngươi xen vào làm gì? Đợi ở đây, chờ chúng ta chiến thắng trở về là được rồi.”
Tần Châu Ngọc xùy một tiếng, hoài nghi mà đánh giá hắn và Đông Sinh: “Hai người các ngươi chính là loại nam nhân chói gà không chặt, có thể đánh thắng được đám bên ngoài kia tận năm sáu người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-y-thien-kim/2033778/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.