Ngày thứ hai, mới sáng sớm Đông Sinh đã đi đến Tần Hầu phủ. Lão quản gia Trần bá của Hầu phủ mở cổng.
Đông Sinh nói rõ thân phận xin cầu kiến Hầu gia. Trần bá nhìn chàng đánh giá kỹ càng, thấy là một người trẻ tuổi bộ dạng đoan chính, lại là đương kim Thám hoa, thầm nghĩ lão Hầu gia từ trước đến nay đều yêu thích người tài, liền bảo chàng đứng đợi để mình đi thông báo.
Trần bá chạy vào sảnh chính, vừa vặn gặp phải Tần Châu Ngọc, liền thuận miệng hỏi: “Tiểu thư, Hầu gia đã dậy chưa? Bên ngoài có vị thám hoa lang cầu kiến, ta đang muốn đi thông báo cho ngài ấy đây!”
Tần Châu Ngọc không để ý, nhưng nghe đến hai chữ thám hoa, thiếu chút nữa nhảy dựng lên, vội cầm lấy cánh tay Trần bá hỏi: “Thám hoa á? Có phải là họ Tống không?”
Trần bá không nhớ rõ lắm, nghĩ nghĩ, gật đầu: “Hình như là họ Tống đấy.”
Tần Châu Ngọc nghĩ Đông Sinh từ trước đến nay đều không phải là người hay đi nịnh nọt người khác, hiển nhiên là không phải đến kết thân với phụ thân nàng rồi, tám phần mười là hoài nghi thân phận của nàng đây. Vì vậy tròng mắt đảo quanh, lén lén lút lút nhìn phòng Hầu gia không thấy có động tĩnh, vội vàng kéo Trần bá nói: “Phụ thân hôm nay không khỏe, bá mời vị thám hoa lang kia về thôi.”
Trần bá nghĩ việc này cũng không to tát gì, thám hoa lang cũng không phải là đại nhân vật nào cả, gật đầu quay ra cửa lớn, nói Hầu phủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-y-thien-kim/2033757/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.