“Tiểu Ngọc!” Đông Sinh nhìn người trước mắt, vừa mừng vừa sợ, mặt mũi đều lộ vẻ kinh ngạc khó tin.
Tần Châu Ngọc quay đầu, nhìn đến khuôn mặt của Đông Sinh, hốc mắt lập tức đỏ lên, đang muốn mở miệng, lại bị Triệu Tuyết Nhi nổi giận đùng đùng ngắt: “Tần Tiểu Ngọc, cô làm gì thế hả?”
Tần Châu Ngọc lúc này mới nhớ tới còn có cái người đáng ghét này, vội vàng quay đầu nhìn nàng ta, nộ khí trùng thiên không kém đáp: “Triệu Đại Tuyết, ta mới là người phải hỏi cô đang làm gì đó? Ở nhà người ta, lại dây dưa với tướng công nhà người ta, cô có biết xấu hổ hay không hả?”
Triệu Tuyết Nhi hừ một tiếng, kỳ quái liếc nàng: “Tướng công nhà người ta cũng không phải tướng công nhà cô, liên quan gì đến cô? Ta cũng không có dây dưa với Cố Đại tướng quân nhà cô.”
Tần Châu Ngọc chột dạ mà quay đầu nhìn người đứng phía sau, nghĩ nghĩ, hừ một tiếng với Triệu Tuyết Nhi rồi kéo Đông Sinh chạy đi.
Triệu Tuyết Nhi nhất thời không phản ứng kịp, đợi đến lúc hoàn hồn thì hai người kia đã cao chạy xa bay, tức giận đến dậm chân gào to: “Này! Cô còn nói ta, không phải cô cũng đang dây dưa với người ta sao! Ta đi nói cho Cố Khinh Châu biết.”
Đông Sinh không nói một lời nào, chỉ chạy theo Tần Châu Ngọc, bị nàng lén lén lút lút kéo đến sau một núi đá nhỏ.
Tần Châu Ngọc nhìn ngó bốn phía, xác định không có ai ở gần mới quay đầu nhìn Đông Sinh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-y-thien-kim/2033755/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.