Xuân đi thu đến, lại một năm nữa trôi qua.
Triệu Tuyết một năm này, học thức như cũ không có tăng, thỉnh thoảng vẫn bị hoàng huynh hoàng tỷ châm chọc khiêu khích. Một ngày nọ, bởi vì ầm ĩ một trận với hai tỷ tỷ, nàng liền giận cá chém thớt lên vị đầu bếp làm điểm tâm, chê người ta làm điểm tâm không thể ăn nổi. Thế nên nàng liền vén tay áo chạy tới ngự thiện phòng, nhìn bầu vẽ gáo, cộng thêm tưởng tượng của bản thân mình mà làm ra một bàn điểm tâm nhỏ. Ấy vậy mà lại ngon miệng, ngay cả đầu bếp ngự trù phòng cũng thật lòng khen không dứt.
Cho nên mới nói, mỗi nghề đều có kỹ thuật riêng, và ai cũng đều có sở trường của riêng mình. Triệu Tuyết về phương diện đọc sách viết chữ chính là vô dụng, nhưng thế mà lại có thiên phú làm điểm tâm.
Từ đó Triệu Tuyết liền tìm được hứng thú của bản thân mình. Không đến nửa năm. điểm tâm trong cung về hương vị, màu sắc, tạo hình đều nâng đến mấy bậc thang, đây đều là công của tiểu công chúa.
Những món điểm tâm này, không lâu sau liền truyền ra ngoài, bách tính không ai là không tán thưởng.
Triệu Tuyết không còn bị gọi là “Công chúa hoang dâm” nữa, mà đã có xưng hô danh giá mới “Diệu thủ tiểu công chúa” (*)
(*): diệu thủ: khéo tay, có tài nghệ cao
Huynh tỷ vẫn như cũ chèn ép nàng, nhưng Triệu Tuyết đã hoàn toàn không thèm quan tâm. Dần dà, quan hệ huynh đệ tỷ muội ngược lại ngày càng hòa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-y-thien-kim/2033712/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.