Khu biệt thự dành cho thường ủy tỉnh ủy Hoa Đông ở dưới chân núi Chung Sơn, nếu đứng ở vị trí đặc biệt trên đỉnh Chung Sơn có thể nhìn thấy những dãy nhà ngói đỏ thấp thoáng trong cánh rừng tùng, có thể cảm nhận được mọt bầu không khí thần bí nói không nên lời, chỗ này được cho là nơi tập trung tất cả đầu mối quyền lợi quan trọng ở Hoa Đông. Nhà mới của Trương Thanh Vân ở thành phố Lăng Thủy là biệt thự số sáu, là một căn nhà màu trắng có kiến trúc châu Âu, phía sau nhà còn có một hoa viên nhỏ. Tuy so kém ra thì không xa hoa bằng thủ đô, nhưng đối với một người như Trương Thanh Vân thì chỗ này đã là rất tốt. Dựa theo quy định của tổ chức thì cán bộ cấp lãnh đạo tỉnh phải có cảnh vệ tương xứng, có một nhân viên phục vụ cuộc sống. Tuy cấp bậc của Trương Thanh Vân còn chưa đủ nhưng mỗi thường ủy tỉnh ủy Hoa Đông đều có cảnh vệ và đầu bếp riêng, biệt thự còn có nhân viên đặc biệt phụ trách vệ sinh và cảnh vệ canh phòng. Trương Thanh Vân cũng cảm thấy cách sắp xếp này là rất tốt. Trương Thanh Vân không phải lo lắng đến vấn đề an toàn, có nhân viên phụ trách cuộc sống của hắn, như vậy chính hắn sẽ không cần quan tâm quá nhiều, đây mới chính là vấn đề quan trọng. Mà Quách Tuyết Phương thì cực kỳ lớn gan, Quách Vũ từ Hoài Dương qua Lăng Thủy thăm hỏi Trương Thanh Vân, Quách Tuyết Phương cũng cùng theo. Kết quả là hai người bị cảnh vệ chặn ngoài cổng vào, Trương Thanh Vân phải phái cảnh vệ Tiểu Tiền của mình ra ngoài thì hai chị em Quách Tuyết Phương mới được cho qua. Quách Vũ rất xấu hổ, hắn nói cần phải hẹn trước nhưng Quách Tuyết Phương lại một mực nói không cần, mà Quách Vũ cũng chẳng biết vì sao lại nghe những lời bậy bạ của chị gái. Hai người phóng thẳng vào khu biệt thự dành cho lãnh đạo tỉnh Hoa Đông, thậm chí còn không biết căn nhà của lãnh đạo cần thăm hỏi nằm ở đâu, không bị ngăn cản mới là lạ. Quách Vũ đôi khi phát hiện mình không có biện pháp gì với vị chị gái này, trước đó hắn kiên quyết phản đối tập đoàn Vân Sơn tiến vào Hoài Dương, nhưng Quách Tuyết Phương cứng nhắc không chịu nghe theo, cuối cùng thì hoạt động mãi cũng thành công, khu giải trí Hoa Sơn cũng vào trong tay. Quách Tuyết Phương bỏ ra vài chục tỷ mua toàn bộ tài sản của khu giải trí Hoa Sơn, cũng nói rõ tập đoàn Vân Sơn sẽ tiến quân rầm rộ vào sản nghiệp du lịch ở thành phố Hoài Dương. Sau khi tất cả sự việc kết thúc thì Trương Thanh Vân xuống nhận chức trưởng phòng tổ chức tỉnh ủy Hoa Đông, tất nhiên Quách Vũ sẽ không dám chậm trễ mà lập tức đến thăm hỏi, mặt khác cũng phải báo cáo tình huống tập đoàn Vân Sơn tiến vào Hoài Dương. Quách Vũ không ngờ Quách Tuyết Phương lại chặn ngang, nàng cứng nhắc muốn theo chân Quách Vũ thăm hỏi Trương Thanh Vân. Đối mặt với yêu cầu "hợp lý" của chị gái, Quách Vũ cũng không còn cách nào phản đối. Hơn nữa trên đường đi Quách Tuyết Phương rất phô trương, nào có khí độ và phong thái của một vị chủ tịch tập đoàn lớn? Hơn nữa khi bị cảnh vệ ngăn cản còn không ngừng vung tay múa chân, hoàn toàn bày ra hương vị quan lớn thủ đô. Trương Thanh Vân có chút bất đắc dĩ khi đối mặt với tình cảnh hai chị em Quách Vũ đến chơi nhà, Quách Tuyết Phương có mang là sự thật, Trương Thanh Vân đã xem qua giấy chứng nhận của bệnh viện. Nhưng người phụ nữ này lại một mực không chịu dưỡng thai, suốt ngày cứ chạy khắp Hoa Đông, Trương Thanh Vân nói vài lần mà không có tác dụng. Rõ ràng chuyện mang thai có thể nói là cực kỳ cơ mật của Quách Tuyết Phương, nhưng bây giờ nàng lại cùng tới với Quách Vũ, như vậy không sợ để lộ ra tin đồn gì sao? Cảnh vệ Tiểu Tiền khách khí mời hai chị em Quách Vũ tiến vào khoảng sân nhỏ, đoạn đường này hắn thông qua quá trình nhìn mặt nói chuyện mà biết hai người khách có quan hệ khá sâu với thủ trưởng Trương Thanh Vân. Vị nữ sĩ kia lại rất tùy tiện, vị nam sĩ thì rất cẩn trọng, trước đó hắn tưởng đây là một cặp vợ chồng, bây giờ xem ra phán đoán của hắn có chút sai lầm. Làm cảnh vệ viên của thủ trưởng, tất nhiên Tiểu Tiền phải có một loại cảm giác mẫn cảm tự nhiên với những người tiếp xúc thủ trưởng. Thực tế thì bây giờ hắn được điều động là cảnh vệ phục vụ cho Trương Thanh Vân, tất nhiên phải lưu tâm tích lũy tình huống. Trương Thanh Vân đợi hai chị em Quách Vũ ở phòng khách, Quách Tuyết Phương đi vào đầu tiên, nàng nhân tiện nói; - Rất tốt, trưởng phòng Trương, chỗ này khá nghiêm mật, bây giờ người bình thường muốn tiếp xúc với anh cũng không dễ dàng gì. Trương Thanh Vân liếc mắt nhìn Quách Tuyết Phương, hôm nay nàng mực một chiếc váy ngắn để lộ ra một khoảng chân trắng như ngà, dưới chân là giày cao gót trong suốt như thủy tinh, một đôi chân ngọc phô bày ra ngoài. Nàng không trang điểm nhưng trong đoan trang lại bùng ra gợi cảm vô tận, đây tuyệt đối không phải là cách ăn mặc của người phụ nữ có mang, làm người đối diện phải rung động. Trước kia Trương Thanh Vân không có quan hệ gì quá sâu với Quách Tuyết Phương nên vẫn còn khống chế được chính mình, bây giờ hắn phát hiện ra mình càng ngày càng thiếu đi sức chống cự khi đối diện nàng. Trương Thanh Vân có thể cảm nhận được ý vị quyến rũ giữa hai hàng chân mày của Quách Tuyết Phương, hắn chỉ xuống ghế sa lông trước mặt mà không trả lời câu hỏi của nàng. Quách Vũ ở phía sau lại có chút xấu hổ, hắn nói: - Bí thư Trương, chúc mừng anh thăng chức, em hôm nay cố ý... - Cậu ngồi xuống đi, không cần nói những lời khách khí, cần nói rõ tình huống ở Hoài Dương. Tôi nghe nói gần đây trong ban ngành có người không nghe theo hiệu lệnh của anh Mã, có chuyện này sao? Trương Thanh Vân khoát tay nói. Quách Vũ có chút sững sốt, hắn nói: - Sau khi anh rời khỏi Hoài Dương thì trong ban ngành có chút rung chuyển, nhưng em và bí thư Lý vẫn rất tôn trọng chỉ thị của anh, tất cả công tác đều phối hợp với chủ tịch Mã. - Khi đó cũng không có vấn đề gì lớn. - Bây giờ anh quay lại Hoa Đông, mọi người đều cảm thấy được ủng hộ rất lớn. Đáng lý ra có rất nhiều người muốn đến Lăng Thủy thăm hỏi anh nhưng bị chủ tịch Mã cản lại, lần này em cũng thay mặt mọi người đến thăm hỏi anh. - Cám ơn các đồng chí dùm anh, bây giờ công tác của anh còn quá nặng nề, sau này anh sẽ bỏ thời gian đến Hoài Dương xem xét. Mặt khác, về phương diện công tác tổ chức, anh hy vọng dưới sự lãnh đạo của em thì công tác tổ chức có thể theo sát tinh thần trung ương, anh hy vọng Hoài Dương có thể trở thành tấm gương cho toàn tỉnh Hoa Đông. Trương Thanh Vân nói. Quách Vũ liên tục xưng vâng, trong lòng rất vui sướng. Trương Thanh Vân có thể nói như vậy tất nhiên đã xem Hoài Dương là cánh quân dòng chính, để Hoài Dương làm tấm gương là muốn ném cho Quách Vũ cơ hội náo động. Thường thì chức vụ trưởng phòng tổ chức sẽ rất dễ được đề bạt, nếu có vài cơ hội biểu hiện thì tất nhiên sẽ được đề bạt. Nhưng niềm vui của Quách Vũ cũng chỉ thoáng qua mà thôi, hắn lập tức nói đến vấn đề tập đoàn Vân Sơn tiến vào Hoài Dương. Đúng lúc này Quách Tuyết Phương lại chen lời: - Được rồi, việc này không liên quan gì đến Quách Vũ, đây là quyết định của em, Quách Vũ cũng không có biện pháp can thiệp. - Em thấy nó cứ nơm nớp lo sợ giống như em đến Hoài Dương làm kẻ phá bĩnh, làm nó sợ vỡ mật, vì vậy em phải theo nó đến đây nói rõ tình huống với anh. Trương Thanh Vân nhíu mày, hắn nói: - Sự việc anh đã biết đại khái, không liên quan gì đến Quách Vũ. Bây giờ anh cũng không còn công tác ở Hoài Dương, nhưng anh cũng cần phải tỏ lòng cảm tạ chân thành đến sự giúp đỡ của giám đốc Quách với sự nghiệp phát triển du lịch ở Hoài Dương. - Khu giải trí Hoa Sơn chính là một tài sản quan trọng nhất của đầu lĩnh buôn lậu Cố Nhuận Thu, lúc đó thị ủy và quận ủy Hoa Sơn đã định giá khoảng hai mươi tỷ, không ngờ lần này giám đốc Quách lại hùng hồn nâng giá lên gấp vài lần. Thực lực của tập đoàn Vân Sơn quả nhiên là danh bất hư truyền, anh tin tập đoàn Vân Sơn sẽ là đầu tàu trong sản nghiệp du lịch ở Hoài Dương. - Á... Quách Tuyết Phương chợt sững sờ, vẻ mặt trở nên tái xám, nàng lập tức đứng khỏi ghế sa lông, môi mấp máy liên tục mà không nói lời nào. Nguồn tại http://Truyện FULL Mãi đến lúc này thì Quách Tuyết Phương mới biết mình sai, nàng nhớ đến tình cảnh khi ký hợp đồng thì phó bí thư Lưu Bằng quận Hoa Sơn nở nụ cười tủm tỉm, bộ dạng rất hòa ái, vì vậy mà nàng hận không thể quay về Hoài Dương xé nát bản hợp đồng. Có thể nói Lưu Bằng đã mất rất nhiều tâm tư cho vấn đề khu giải trí Hoa Sơn. Hắn là cán bộ được Trương Thanh Vân một tay đào tạo, tất nhiên sẽ lĩnh ngộ được thủ đoạn tuyệt vời của bí thư Trương. Vì chuyện liên quan đến khu giải trí Hoa Sơn mà Lưu Bằng đặc biệt mở hội nghị tiếp thu ý kiến, trưng cầu ý kiến của đại biểu quốc hội và hiệp thương chính trị, làm cho tất cả các giới xã hội Hoài Dương biết rõ rành rành, cũng cơ bản có chung nhận thức. Vì vậy mà Lưu Bằng tránh khỏi tình cảnh bị người ta chụp mũ, nhưng thực tế trong lòng hắn đã sớm bác bỏ hợp tác với Hoàng Hải, nhưng vẫn phải tiếp thu ý kiến của đối phương. Hắn mời Quách Tuyết Phương đến triển khai đàm phán, sau vài lần hội nghị thì Quách Tuyết Phương không thể cản được, cuối cùng cắn răng giậm chân đưa giá cao hơn vài lần giá gốc. Lưu Bằng làm việc quá tốt, rõ ràng là hoàn thành nhiệm vụ vượt mức kế hoạch. Quách Tuyết Phương nào có biết gì, nàng tưởng rằng Lưu Bằng kiêng kỵ quan hệ sau lưng mình. Bây giờ Trương Thanh Vân nói ra tất cả thì nàng mới biết mình bị Lưu Bằng lợi dụng tâm lý, ép mình vào thế không ra tay không được. Quách Tuyết Phương dù là chủ tịch tập đoàn thực lực mạnh nhưng dù sao cũng là phụ nữ, khi biết mình phải chịu thiệt thòi thì vẻ mặt khó giữ được bình tĩnh. Ghê tởm nhất chính là Trương Thanh Vân, mình không có danh phận gì, giúp đối phương sinh con đẻ cái, hắn lại... Hơn nữa phó bí thư Lưu Bằng chính là "đệ tử" của Trương Thanh Vân, Quách Tuyết Phương không đấu lại Lưu Bằng, như vậy sao có thể làm đối thủ của Trương Thanh Vân, điều này là nực cười. Quách Vũ cũng bị Trương Thanh Vân làm cho choáng váng, hắn nhìn vẻ mặt Quách Tuyết Phương mà thầm cảm thấy không ổn. Hắn vội vàng đứng lên nói: - Bí thư Trương, chúng em quấy rầy anh đã lâu, nếu không có gì thì chúng em cáo từ trước. Quách Vũ vừa nói vừa kéo vạt áo của Quách Tuyết Phương, lúc này Quách Tuyết Phương lại vung tay nói: - Muốn thì tự em cáo từ, chị còn có chuyện cần nói. Quách Vũ có chút khó xử, Trương Thanh Vân cười cười khoát tay với đối phương, tỏ ý không có gì, có thể đi. Quách Vũ vừa ra khỏi cửa thì Quách Tuyết Phương đã vội vàng đến ngồi bên cạnh Trương Thanh Vân, nàng ôm lấy eo hắn. Trương Thanh Vân chợt kinh hoàng, đúng lúc này bờ môi anh đào của Quách Tuyết Phương đã đưa lên, hai người hôn nhau, sau đó Quách Tuyết Phương lại cười khanh khách. Lúc này đến lượt Trương Thanh Vân không chút thích ứng, hắn đẩy nàng ra nói: - Có chuyện gì vậy? Em...Sao em không giận? Không trách anh ra tay quá nặng nề sao? Quách Tuyết Phương cười hì hì, nàng chớp mắt nói: - Không giận, tuyệt đối không giận. Em kiếm tiền làm gì? Còn không phải vì con chúng ta sao? Tương lai nếu em nghèo hèn thì con cái phải do anh nuôi, đến lúc đó xem anh làm thế nào cho phải. Trên mặt Quách Tuyết Phương treo nụ cười nhưng sau đó lại nghiến răng nghiến lợi, nàng khẽ lầm bầm điều gì đó rồi ôm lấy Trương Thanh Vân, cố gắng cọ đầu vào ngực hắn, nàng nói: - Em cung không biết kiếp trước tạo ra nghiệt chướng gì mà hết lần này đến lần khác đều bị anh bóp chặt. Những người phụ nữ khác thường giao dịch quyền sắc với quan viên, nhưng chỉ có em, em cho anh mà lại chẳng làm phiền anh. Trương Thanh Vân muốn nói nhưng ngay sau đó lại có chút cảm hóa, hắn vươn tay vuốt mái tóc có chút mất trật tự của Quách Tuyết Phương. Không thể nghi ngờ Quách Tuyết Phương là người quật cường, mạnh mẽ, hiếu thắng, hơn nữa lại to gan, nhưng từ sâu trong lòng nàng cũng có sự mềm yếu, bất đắc dĩ, thậm chí là đáng để thương tiếc
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]