Trong phòng làm việc rộng rãi, Trương Thanh Vân ngồi một mình ở bên trong mà cảm thấy có chút trống trải. Trên bàn làm việc làm một xấp văn kiện rất dày, chỉ cần xem xét cách xếp đặt và mức độ của văn kiện thì thấy Trương Thanh Vân đã xem qua. Điều này cũng không phải hiệu suất của hắn quá cao mà nguyên nhân chính là không quá chăm chú, những gì đến tay đều chỉ là cưỡi ngựa xem hoa, thậm chí là có vài thứ chỉ đảo mắt qua một lần đã xong. Bây giờ điều quan trọng nhất của Trương Thanh Vân không phải là xem xét văn kiện, hắn cần phải nhanh chóng thích ứng với thân phận mới, mặt khác cũng phải quán triệt ý chỉ của mình ở phòng tổ chức. Những năm qua Trương Thanh Vân chủ yếu công tác ở Hoài Dương, trong đầu đều là những ý nghĩ về vấn đề ổn định xã hội và phát triển kinh tế, đều là những công tác toàn diện về một thành phố. Bây giờ hắn đột nhiên phải đưa xuống nắm công tác tổ chức nhân sự, điều này làm hắn cảm thấy không thích ứng. Nhưng phòng tổ chức tỉnh ủy Hoa Đông cũng không phải dễ dàng, Trương Thanh Vân xem qua chồng tài liệu, cảm xúc duy nhất chính là trong ban ngành ở tỉnh ủy Hoa Đông thì có rất nhiều cán bộ được bổ nhiệm do phòng tổ chức trực tiếp điểm danh. Tỷ trọng của vấn đề này là rất lớn, điều này cũng nói rõ tính độc lập của phòng tổ chức Hoa Đông là cực kỳ mạnh mẽ. Thực tế căn cứ vào kinh nghiệm vài năm Trương Thanh Vân công tác ở Hoa Đông thì cũng là như thế, đừng nói là phòng tổ chức tỉnh ủy, dù là phòng tổ chức huyện hay thành phố cũng có quyền lợi rất lớn. Những cán bộ bình thường và hậu trường không cứng nhắc mà muốn được đề bạt thì phải thông qua con đường của phòng tổ chức. Hơn nữa quá khứ chạy quan hệ với phòng tổ chức đã sinh ra trong lòng quan viên một con đường tắt, Trương Thanh Vân hiểu ra, vào lúc điều chỉnh thì toàn bộ thành viên ban ngành thành phố Giang Thủy đều là đề cử của phòng tổ chức tỉnh ủy. Điều này cũng chứng tỏ quyền lực quá lớn của phòng tổ chức tỉnh ủy, lúc trước Trương Thanh Vân đến Hoa Đông và mơ hồ cảm thấy uy vọng của Mã Học Vọng không thua kém gì Chu Thủ Tuân, khi đó hắn thấy rất quái lạ. Bây giờ Trương Thanh Vân ngồi trên vị trí trưởng phòng tổ chức, hắn chậm rãi phát hiện ra những sự việc xác thực. Nếu so sánh với những tỉnh khác thì chế độ cải cách ở phòng tổ chức Hoa Đông khá chậm chân, hơn nữa trong những vấn đề bổ nhiệm chức vụ quan trọng thì mắt xích giữa bí thư và trưởng phòng tổ chức là rất mạnh. Điều này cũng tạo nên đặc điểm riêng biệt của phòng tổ chức Hoa Đông, đồng thời cũng là nguyên nhân mà phái Hoa Đông không tạo ra khe hở trong công tác tổ chức. Tất nhiên những đặc điểm của phòng tổ chức tỉnh ủy Hoa Đông cũng không phải chỉ là những thứ này, nếu nói theo kiểu khách quan thì các cấp phòng tổ chức Hoa Đông rất chú trọng vấn đề bồi dưỡng cán bộ, dự trữ rất nhiều mầm mống chính trị. Những mầm mống được xác định bồi dưỡng trọng điểm này mỗi năm đều phải căn cứ vào thành tích để kiểm tra và chứng minh tính sinh tồn, vì vậy nếu xem xét một cách trực quan thì chế độ cán bộ của phái Hoa Đông là xem xét con đường lâu dài. Những phương pháp này thường tốt hơn rất nhiều so với vấn đề tổ chức đề cử cán bộ, tham chiếu vào thành tích để đề cử rõ ràng cũng nhàn hạ hơn khi căn cứ vào khảo sát. Nhưng phương pháp này cũng có khuyết điểm, đó chính là quyền lợi tổ chức quá tập trung, những cán bộ không được bồi dưỡng trọng điểm sẽ chẳng thể phát triển. Mà những cán bộ được đưa vào danh sách bồi dưỡng trọng điểm cũng không thể loại trừ khả năng thông qua quan hệ hoặc có chỗ dựa. Nếu nói phương pháp này có ưu điểm, đó chính là áp dụng sẽ tạo nên cơ sở để lãnh đạo phòng tổ chức các cấp giữ vững tính thanh liêm, nếu không thì hiệu quả sẽ là ngược lại. Không những không tạo thành căn cứ để đề bạt cán bộ, hơn nữa còn rã rời và mất trọng tâm. Sau khi hiểu rõ các đầu mối thì Trương Thanh Vân mới biết rõ nguyên nhân vì sao sợi xích của công tác tổ chức nhân sự trong Hoa Đông lại chặt chẽ như vậy. Mười trưởng phòng tổ chức của mười thành phố trong Hoa Đông đều là cán bộ đáng tin của Mã Học Vọng, sau đó cứ phân tầng như vậy cho cấp dưới, vì thế mà hệ thống bền như thép của Hoa Đông được tạo thành. Không thể nghi ngờ hệ thống này ngưng tụ rất nhiều cán bộ Hoa Đông, nhưng đồng thời chính nó cũng tự mình mốc meo xơ cứng. Tuy luôn miệng nói căn cứ vào "Điều lệ phân công cán bộ" nhưng thực chất đều đi theo con đường đã dự định, mơ hồ còn có bóng dáng gia trưởng. truyện được lấy tại TruyenFull.vn "Công bình, công chính, công khai", đây là tinh túy trong "Điều lệ phân công cán bộ" của trung ương, mà gần đây cục tổ chức trung ương đã in và phát hành "Gia tăng đặc điểm trong công tác quy hoạch và cải cách cán bộ", đã nói rõ phương hướng cải cách cho công tác cán bộ ở các tỉnh. Nhưng nếu cải cách chế độ cán bộ ở Hoa Đông thì rõ ràng là bứt dây động rừng, ung nhọt quá nhiều năm, nếu muốn trị tận gốc thì lực cản là quá lớn. Những vấn đề cố hữu đã tồn tại quá lâu trong hệ thống, mà hệ thống này hình thành dựa theo quy cách quá cũ, Trương Thanh Vân không thể lật ngược tất cả hệ thống này lên để thay đổi Hoa Đông. Nếu như vậy thì vẫn không còn cách nào dung nhập vào trong dòng nước lớn, đây chẳng phải không được như ước nguyện ban đầu sao? - Cốc, cốc. Hai tiếng gõ cửa khá nhẹ vang lên. - Tiến vào. Trương Thanh Vân cất cao giọng nói. - Trưởng phòng, anh tìm tôi sao? Đi vào là một người đàn ông nho nhã hơn bốn mươi, người này nhìn có vẻ rộng rãi phóng khoáng, có phong cách lãnh đạo. Đây chính là phó phòng thường vụ Lâm Ninh của phòng tổ chức tỉnh ủy Hoa Đông. Phòng tổ chức tỉnh ủy Hoa Đông có năm vị phó phòng, ngoài Lâm Ninh thì còn có phó phòng kiêm trưởng ban nhân sự Đàm Thu, phó phòng kiêm hiệu trưởng trường đảng tỉnh ủy, ngoài ra còn có hai vị phó phòng là Lí Tử Hằng và Ly Trường Nguyên. Tất cả những quyền lợi hạch tâm cơ bản đều được những phó phòng kia nắm trong tay, mà người đứng đầu chính là Lâm Ninh. Trương Thanh Vân là người mới, hắn phải hiểu rõ tình huống, tất nhiên phải bắt tay vào công tác triển khai công tác trên người Lâm Ninh. - Anh Ninh, ngồi, mời ngồi, cám ơn anh đã đưa đến cho tôi một chồng tư liệu, tôi vùi đầu vào vài ngày mà học hỏi được khá nhiều. Trương Thanh Vân cười nói, hắn chỉ vào chiếc ghế sa lông màu trắng sữa trước mặt, tỏ ý mời đối phương ngồi. Hai người ngồi xuống, Trương Thanh Vân lại gọi thư ký lên dâng trà. Ban thư ký vừa điều phối cho hắn một vị thư ký tên là Phương Hàn, là một cán bộ mới hơn ba mươi, cũng còn khá trẻ, đây là phần tử trí thức có bằng thạc sĩ tiến vào cơ quan nhà nước. Người này công tác ở ban thư ký tỉnh ủy được bốn năm, đây là lần đầu tiên hắn làm thư ký cho thường ủy tỉnh ủy. Trương Thanh Vân chọn trúng Phương Hàn chủ yếu vì độ tuổi. Trước đó văn phòng đề cử vài vị thư ký và hắn đều rất bất mãn, cuối cùng chính hắn xem qua sơ yếu lý lịch của các thư ký trong ban thư ký, khi nhìn qua lý lịch của Phương Hàn thì thấy trong chỗ viết ưu điểm của bản thân là ba chữ "Không nông nổi", hắn cảm thấy đối phương là một thư ký có sức sống. Lúc đó Trương Thanh Vân đã điểm danh người này, sau đó gặp mặt cũng quyết định đây là một cán bộ trẻ có tương lai. Lâm Ninh ngồi trên ghế sa lông, Trương Thanh Vân ngồi đối diện, hai người cách nhau một chiếc bàn thủy tinh. Đây là lần đầu tiên Lâm Ninh tiếp xúc trao đổi với Trương Thanh Vân ở khoảng cách gần như vậy. Lâm Ninh chưa nói đến vấn đề phản cảm khi Trương Thanh Vân đến nhận chức, hắn biết rõ chức vụ trưởng phòng tổ chức là vị trí cực kỳ mẫn cảm ở Hoa Đông, nếu như không có bí thư Tần giúp đỡ thì chẳng bao giờ rơi lên người Trương Thanh Vân. Tuy Lâm Ninh không biết rõ vì sao Trương Thanh Vân lại được đặt lên vị trí trưởng phòng tổ chức cực kỳ quan trọng như vậy, nhưng hắn cũng hiểu mình chưa đến mức độ kia. Tuyến trên quyết định cho Trương Thanh Vân đến nhận công tác tổ chức, Lâm Ninh là một phó phòng thường vụ thì chỉ nên phối hợp công tác với lãnh đạo, nhất định phải bày ra địa vị chân chính. Nhưng xét về phương diện khác thì trong lòng Lâm Ninh có rất nhiều lo lắng, có rất nhiều tin đồn về sự cao tay và khó tiếp xúc của Trương Thanh Vân. Thông qua hai năm chấp chính của Trương Thanh Vân ở Hoài Dương thì Lâm Ninh cũng có thể thấy được đây là một lãnh đạo quyết đoán và có tác phong mạnh mẽ. Một lãnh đạo như vậy tiến vào phòng tổ chức thì chắc chắn sẽ chém giết lớn, gây ra nhiễu loạn, đắc tội nhiều người. Tất nhiên tổ chim bị phá thì trứng cũng vỡ, Lâm Ninh ở cùng ổ sẽ phải chịu thiệt thòi, nếu như thế thì rất phiền phức. Quan trọng là Lâm Ninh đã công tác ở phòng tổ chức tỉnh ủy khá nhiều năm, hắn biết rất rõ về mắt xích tổ chức ở Hoa Đông. Nếu Trương Thanh Vân đẩy ngã khắp nơi, làm cho thời tiết ở Hoa Đông thay đổi, Lâm Ninh là một thành viên phái Hoa Đông, tất nhiên sẽ không muốn chứng cứ kết quả như vậy, cũng không nhịn được kết quả như vậy. - Anh Ninh, hôm nay tôi tìm anh đến là cùng anh thương lượng, trong bộ môn chúng ta cần phải có một phân công rõ ràng. - Trước kia chắc chắn cũng đã có phân công, nhưng tôi nghĩ rằng phải điều chỉnh, ý kiến của anh là thế nào? Trương Thanh Vân nói. Lâm Ninh trở nên trầm ngâm, trong lòng đã hiểu Trương Thanh Vân muốn điều chỉnh phân công phó phòng. Thường thì lãnh đạo mới xuống nhận chức đều phải phân công điều chỉnh ban ngành, đây là một quy luật thường tình. Trương Thanh Vân có thể tìm Lâm Ninh thương lượng vấn đề, điều này làm tâm tình hắn có chút yên ổn, ít nhất vị bồ tát trẻ kia cũng hiểu được lễ nghĩa tôn trọng người cũ. Trương Thanh Vân híp mắt nhìn Lâm Ninh, hắn cực kỳ quen thuộc những biểu hiện kính cẩn nhưng cực kỳ cảnh giác của đối phương. Hắn thấy được sự kính cẩn trong lòng đám cán bộ cấp dưới, đồng thời cũng thấy được cảm giác e sợ của bọn họ. Điều này có lẽ đều dựa vào những hung danh bên ngoài của Trương Thanh Vân, hắn đã trải qua quá nhiều chuyện lớn từ Cảng Thành đến Hoài Dương, cũng là người không sợ đắc tội ở Hoa Đông, đám xuống tay với đám quan viên, có rất nhiều người rơi rụng trong tay hắn, đây là nguyên nhân tạo nên uy tín. Nếu xét về phương diện khác thì những hung danh trên cũng là nguyên nhân làm người ta đề phòng, đối với Trương Thanh Vân thì trong toàn bộ bọn họ phòng tổ chức sẽ không ai không cảnh giác với mình, thậm chí ngay cả chủ nhiệm văn phòng Đoạn Cương cũng đầy tính cảnh giác. Trương Thanh Vân giống như hổ có thể ăn thịt người, bất cứ lúc nào cũng có thể nhắm vào bọn họ. Trương Thanh Vân đối mặt với cục diện như vậy cũng cảm thấy bất đắc dĩ, tuy hắn không cần lập uy nhưng lại khó triển khai công tác. Hắn biết mình cần có thời gian để thích ứng với thân phận mới, mà những đồng sự ở phòng tổ chức tỉnh ủy Hoa Đông cũng cần thời gian để thích ứng với mình. - Là thế này, anh Ninh, ý nghĩ sơ bộ của tôi là công tác hằng ngày ở phòng tổ chức vẫn do anh nắm bắt, điều này tôi cũng không nhắc đến. Tôi sẽ là người nắm giữ các quyết sách và phương hướng chủ đạo, anh là người phụ trách các khối công tác còn lại. - Về phần phân công điều chỉnh, tôi cũng không hiểu quá rõ tình huống, anh có thể nói ra ý nghĩ của mình. - Trong vòng một tuần, anh hãy nhanh chóng báo cáo ý kiến của anh cho tôi, sau đó chúng ta sẽ tổ chức hội nghị và thông báo. Trương Thanh Vân nói. Lâm Ninh chợt kinh hoàng, hắn không kìm lòng được phải đứng lên, rõ ràng cảm thấy quá bất ngờ với hành động vung quyền của Trương Thanh Vân. Hắn định mở lời nhưng Trương Thanh Vân đã khoát tay: - Chuyện này anh cứ cố gắng hoàn thành, hôm nay tôi phải tan tầm sớm
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]