Bùi Vân Khinh tiến lên phía trước, ngồi xuống cạnh ông, "Ông nghỉ ngơi đi, mấy ngày nữa con sẽ chuyển phần mộ của cha mẹ con về phần mộ tổ tiên."
Mấy người La gia nghe xong đều cau mày.
Bọn họ không biết đây là ý của La lão gia tử, cứ nghĩ là Bùi Vân Khinh tự quyết.
Anh cả La Trường Anh không chịu nổi nữa, nhíu mày nói, "Lúc đầu La Yên không để ý đến người nhà phản đối, kiên quyết muốn gả cho ba cô, La lão gia tử vì nể tình cô mang trong mình dòng máu La gia nên mới nhận cô về thì cũng thôi đi, Bùi Phàm dựa vào cái gì mà gia nhập phần mộ tổ tiên?"
"Đúng vậy, hắn lại không mang họ La?" Bạch Phượng Cầm nói thêm.
Con trai của hai người họ La Gia Lập cũng đi theo trào phúng, "Điều này còn không rõ ràng sao, người ta đang muốn một phần chén canh của nhà chúng ta đó!"
Phía đối diện, con trai thứ hai La Trường Nghiệp không nói câu nào, nhưng trong mắt đầy vẻ tức giận.
La lão gia cau mày, nhìn xung quanh, nhìn đến hai con trai, thì rất đau lòng chau mày.
"Không cần biết Tiểu Yên đã làm chuyện gì thì cũng là con gái của ta. Chuyện phần mộ là ta bảo Vân Khinh làm, nếu ai không đồng ý thì lập tức cút khỏi La gia!"
Một câu nói làm mọi người yên tĩnh lại.
"Ra ngoài hết đi, ta muốn cùng Đường bộ trưởng nói mấy câu! Vân Khinh, mang ghế cho Đường tbộ trưởng."
Mấy người kia nhìn nhau rồi lui ra ngoài.
Bùi Vân Khinh kéo một chiếc ghế lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-truong-cao-lanh-cung-chieu-vo-yeu-tan-troi/1085927/chuong-379.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.