“Ông ngoại!”
Bùi Vân Khinh đưa tay đỡ vai của ông, lật mở mí mắt của ông để kiểm tra, lập tức quay sang hướng tài xế sốt ruột kêu to.
“Nhanh. . . Đi đến bệnh viện, nhanh lên!”
Tài xế tăng tốc, Bùi Vân Khinh một tay đỡ vai ông, một tay liền lấy điện thoại ra, tìm kiếm bệnh viện gần nhất, đồng thời liên hệ với bệnh viện để nhanh chóng cấp cứu.
Xe vừa lái vào tới trung tâm cấp cứu gần nhất, nhân viên y tế đã đẩy giường bệnh tới, họ cẩn thận dìu ông cụ nằm lên trên giường bệnh.
La lão gia tử bị đẩy vào phòng cấp cứu, Bùi Vân Khinh nhanh chóng bấm số điện thoại gọi cho cậu cả La Trường An, để báo tin tức cho mọi người.
Mọi người vẫn còn chưa đến, một y tá đã đi ra từ phòng cấp cứu.
Bùi Vân Khinh lo lắng chạy đến, “Y tá, ông ngoại tôi như thế nào rồi?”
“Cô là BÙi tiểu thư đúng không? Bệnh nhân kêu cô đi vào!” Cô y tá nói với giọng trầm thấp.
Trong lòng cô có dự cảm không lành, Bùi Vân Khinh bước vào phòng cấp cứu.
Ở trên giường, La lão gia tử đã tỉnh lại.
Nhưng sắc mặt trắng bệch, có thể nhìn ra được tình trạng của cực kỳ không tốt.
“Ông ngoại?” Chạy nhanh đến bên cạnh, Bùi Vân Khinhlo lắng đỡ cánh tay của ông, nhìn về phía bác sĩ cấp cứu, “Bác sĩ, ông ngoại tôi ông ấy. . .”
“Vân Khinh!” khuôn mặt La lão gia tử nhợt nhạt, cố gắng mở miệng, hướng cô nở nụ cười an ủi, “Con đừng hỏi bác sĩ nữa, ông ngoại. . .
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-truong-cao-lanh-cung-chieu-vo-yeu-tan-troi/1085921/chuong-373.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.